Tử vi

Saddam Hussein Không Thoát Luật Bù Trừ!

Một đoạn kết bi thương!

Cuối cùng, lúc 8 giờ 30 tối thứ bảy 13 tháng 12 năm 2003, cuộc săn người được giới truyền thông mệnh danh là “vĩ đại nhất lịch sử” đã chấm dứt. Con mồi sa lưới sau hơn 8 tháng trời lẩn trốn là cựu tổng thống Iraq Saddam Hussein. Người ta bắt được ông ở Adwar, chỉ cách nơi chôn nhau cắt rốn của ông, tức thành phố Tikrit, 15 cây số.

Khắp thế giới trên TV và internet người ta thấy ông Saddam râu tóc rối bù bị bác sĩ vạch miệng xem xét. Trong mùa Giáng Sinh ở nước Mỹ, hình ảnh này bắt buộc người ta liên tưởng ngay tới một ông già homeless đang kéo dài kiếp sống thừa bằng ân huệ của khách thập phương. Chỗ ẩn náu cuối cùng của Saddam là một cái hố cá nhân nhớp nhúa bụi bặm. Người ta kể là ông phải dùng thuốc xịt để diệt chuột và dán trong những ngày trốn ở nơi này. Một nhân viên cao cấp Hoa Kỳ đắc ý tuyên bố “Saddam đã bị bắt như một con chuột”. Câu này có ý miệt thị quá đáng, nhưng diễn tả thật đúng hoàn cảnh khốn nạn của Saddam trong phút sa cơ.

Bạn đang xem: Saddam Hussein Không Thoát Luật Bù Trừ!

Tại sao con hùm xám Trung Đông Saddam Hussein lại phải lâm vào cảnh bi thương như thế” Có người sẽ nói vì ông quá ác nên đây chỉ là “quả báo nhãn tiền”, nhưng câu trả lời này chưa thỏa đáng. Bởi nếu “quả báo nhãn tiền” là định luật bất di bất dịch thì tại sao hai nhân vật hung ác có tiếng của thế kỷ 20 là Stalin của Liên Xô và Mao Trạch Đông của Hoa Lục lại được chết già yên ổn; và đến khi nhắm mắt vẫn nắm sinh mạng toàn quốc trong tay”

Hay đây là số mạng đã an bài trên lá số tử vi” Để trả lời câu hỏi này ta hãy xem lại lá số của ông Saddam Hussein.

Vinh nhục đều ở năm Mùi!

Mặc dù giờ sinh của Saddam Hussein vẫn còn trong vòng bàn cãi, nhiều tài liệu thân cận ghi nhận rằng ông được sinh ra lúc trời tảng sáng. Trong bài “Saddam Hussein: Tên đồ tể thành Bá Đa” đăng nhiều tháng trước đây người viết đã nhận xét rằng, nếu phải chọn giữa các giờ Dần Mão Thìn thì giờ Mão ứng hợp với cuộc đời Saddam hơn cả. Đồng ý vậy rồi thì từ ngày sinh nhật của Saddam Hussein là 28 tháng 4 dương lịch 1937, đổi sang âm lịch địa phương của tỉnh Tikrit là nơi chôn nhau cắt rốn của ông ta được ngày 18 tháng 3 năm Đinh Sửu, giờ Mão.

Như một số độc giả đã biết, tuổi ấu thơ của Saddam Hussein đầy bất hạnh. Cha ruột chết trước khi ra đời, mẹ tái giá để cậu bé Saddam lại cho ông cậu Khairallah coi sóc, nhưng chẳng được bao lâu Khairallah bị tù vì tội chống chế độ, Saddam phải về ở với mẹ và bị người cha ghẻ có hỗn danh “Thằng nói láo Hassan” đánh đập đêm ngày. Khi Khairallah ra khỏi tù lại mang Saddam về nuôi, cậu mới được cắp sách đến trường lần đầu tiên. Vì mất quá nhiều thời gian, mãi đến năm 1955 Saddam mới xong tiểu học.

Năm 1955 này là một khúc quanh vô cùng quan trọng trong đời Saddam. Sau khi xong tiểu học, cậu thanh niên Saddam được theo gia đình Khairallah “lên tỉnh”, tức là rời Tikrit về Baghdad để học trung học. Ở tuổi 19 đầy nhiệt huyết, lại nhằm thời hỗn mang; có thể nói những điều tai nghe mắt thấy ở thủ phủ Baghdad đã là cái nhân dẫn đến cuộc đời hết sức ly kỳ mà đầy sắt máu của Saddam Hussein.

Năm 1955 tức là năm Ất Mùi âm lịch. Một điểm ly kỳ về cuộc đời của ông Saddam là ba khúc quanh quan trọng nhất trong đời ông sau đó cũng đều xảy ra ở năm Mùi:

Năm Kỷ Mùi 1979 ép đương kim tổng thống Bakr nhường chức cho mình. Chính thức nắm hết quyền uy ở Iraq từ đó.

Năm Tân Mùi 1991 bị quân đội đồng minh do Mỹ lãnh đạo đánh bật ra khỏi Kuwait, phải ký hiệp ước bất bình đẳng để ngưng chiến, nhưng vẫn sống còn và tiếp tục cai trị Iraq.

Năm Quý Mùi 2003 tức năm nay thì bị ép vào tuyệt lộ.

Nhìn lại lá số của ông Saddam quả nhiên ta thấy có sự ứng hợp mạnh mẽ với năm Mùi. Khi xem hạn năm, người viết xét cả tiểu hạn lẫn lưu niên. Tiểu hạn là ta, lưu niên (tức cung lưu Thái Tuế) là hoàn cảnh xung quanh ta. Vì Saddam sinh năm Mùi tiểu hạn năm Mùi tất ở cung Sửu, lưu niên Thái Tuế tất ở cung Mùi. Hai cung này xung chiếu nhau nên cộng hưởng vô cùng mạnh mẽ.

Tiểu hạn ở cung Sửu chính là cung mệnh nguyên thủy ở vị Thái Tuế có Thiên Tướng độc thủ chung với Phá Toái Tấu Thơ, đắc Long Phượng Hổ Cái Thai Cáo; nói chung tốt đẹp nhưng Thiên Tướng vốn có ý nghĩa là quyền uy vay mượn nên bản chất yếu đuối, gặp Phá Toái e không biết lượng sức mà hung hăng quá trớn. Lưu niên ở Mùi thì chính là cung Thân, vị trí mạnh mẽ và hung dữ nhất của lá số với Tử Phá ở vị Tuế Phá cùng cung Kình Hỏa Xương Khúc giáp Tả Hữu hội Hình Riêu Thai Tọa Quang Quý. Có thể thấy rằng trong các năm Mùi Saddam có khuynh hướng xung động, và bối cảnh quanh ông còn xung động ghê gớm hơn nữa. Thảo nào những khúc quanh quan trọng nhất của đời ông đều xảy ở năm Mùi.

Phối hợp với đại hạn thì năm Ất Mùi 1955 đại hạn ở thế hậu Thái Tuế là cảnh cuốn theo chiều gió, nhưng còn trong giai đoạn phát triển nên được mở tầm mắt ở Baghdad là nhờ “quý nhân”, tức ông cậu Khairallah. Năm Kỷ Mùi 1979 đại hạn ở cung Dậu đúng vòng Thái Tuế nên đắc ý cướp được quyền bính. Năm Tân Mùi 1991 đại hạn ở cung Thân vào thế hậu vòng Thái Tuế nên thua cuộc chiến Kuwait và chịu khuất tất dưới tay quân đội đồng minh.

Nhưng năm nay 2003 (Quý Mùi) mới là năm xui xẻo nhất trong các năm Mùi mà ông Saddam đã trải qua; vì đại hạn cũng cư Mùi ở vị trí độc địa nhất là Tuế Phá. Thành thử ông suy xét sai lầm, chọc tức hai con hổ là Mỹ và Anh. Hậu quả khốc hại là ông bị hai con hổ này xúm lại đánh cho xấc bấc xang bang, rồi treo giá 25 triệu Mỹ kim nhất định diệt ông cho bằng được. Vào hạn xung Thái Tuế, tiểu hạn lại lại kém hơn lưu niên mà lưỡng bề thọ siêu cường địch thì làm sao chịu cho nổi; nên ông lâm vào tuyệt lộ là đúng rồi!

Liêm Tham Tỵ Hợi và mối họa đã nằm trong Thiên Phúc!

Theo cách xem tử vi truyền thống, nếu lá số có Liêm Tham cư cùng cung ở Tỵ và Hợi, vào hạn cung này ứng với quan lộc thì dễ mất chức, và nếu hạn xấu lại có thêm lưu hóa Kỵ cùng cung thì khó thoát cảnh ngục tù, bởi vậy mới có câu “Liêm Tham Tỵ Hợi hình ngục nan đào”. Như đã nói, Saddam hiện ở trong đại hạn 63-72 tại cung Mùi, ở thế Tuế Phá cực kỳ bất lợi. Cung quan lộc của đại hạn thì ở Hợi, chính là Liêm Tham. Xét từ lưu niên Thái Tuế thì Hợi cũng là cung quan lộc của năm Quý Mùi. Năm Quý Tham Lang hóa Kỵ; thật là ứng hợp lạ lùng với việc ông mất hết quyền uy rồi chịu cảnh ngục tù.

Nhưng đã phải dùng hai tĩnh từ “dễ” và “khó” là đã nói đến xác xuất, nên không phải ai bị Liêm Tham Tỵ Hợi ứng cũng mất chức, ai bị Liêm Tham lưu Kỵ ứng cũng ngồi tù; mà phải có giọt nước tràn ly. Giọt nước tràn ly trong trường hợp Saddam là gì” Xin thưa chính là sao Thiên Phúc!

Như đã trình bày trong bài “Saddam: Tên đồ tể thành Bá Đa”, Hợi là cung thê nguyên thủy của Saddam. Có Thiên Phúc ở cung Thê Saddam phải nhượng bộ vợ mới đúng số. Đằng này Saddam ngoại tình trắng trợn rồi truất phế vợ ra khỏi chức đệ nhất phu nhân, lại giết anh vợ và sai con trai cả là Uday thủ tiêu hai người con rể mà vợ rất quý yêu. Đại hạn này, và chính xác hơn là năm nay, đại hạn lưu niên trùng phùng, quan lộc chứa Thiên Phúc tức là lúc cái lẽ bù trừ phát động, bắt Saddam phải đền nợ máu vậy.

Tiền vận nghiệt oan, chung thân nhục nhã!

Năm 1959, khi mới 23 tuổi ta, sau khi thất bại trong mưu toan ám sát thủ tướng Qassem ở Baghdad, đồng bọn đều bị bắt nhưng Saddam trốn được sang Syria. Theo một tài liệu tuyên truyền của đảng Baath, khi chạy đến bờ sông Tikrit và biết rằng phải qua sông mới thoát, cậu thanh niên Saddam không phân vân nhảy ngay xuống dòng sông chảy xiết “với lưỡi dao găm cắn chặt giữa hai hàm răng, mắt long lên sáng ngời ánh cương quyết”. Không biết bao nhiêu phần của đoạn này là huyền thoại, nhưng thật là một hình ảnh kiêu hùng!

Hình ảnh kiêu hùng ấy so với cái thảm cảnh ngày 13 tháng 12 năm 2003 thật tương phản làm sao. Sát nơi ông Saddam bị bắt vẫn là dòng sông Tikrit của 45 năm trước, nhưng lần này không có một anh hùng vuột thoát lưới quân thù, ngậm dao bơi sang sông mưu việc “Tây Sơn tái khởi”, chỉ có một ông già mỏi mệt, rũ rượi bơ phờ bị lính Mỹ kéo ra từ một “lỗ nhện” (spider hole”) nhuốc nhơ. Người ta bảo từ miệng lỗ nhện này nhìn sang bên kia dòng Tikrit, Saddam có thể thấy những tòa “lâu đài tổng thống” tráng lệ mà ông đã xây dựng bằng tài sản và nước mắt của lương dân vô tội. Những tòa lâu đài ấy đã được dựng lên sừng sững để biểu tượng quyền uy tuyệt đối của ông. Khi ông bị bắt chúng vẫn đứng sừng sững, như nhìn xuống mỉa mai nhắc nhở một thời oanh liệt không còn, cho lòng kẻ sa cơ thêm chua xót.

Dù thù ghét Saddam, ở một số nước Trung Đông nhiều người vẫn đau đớn khi thấy một lãnh tụ Ả Rập có đoạn kết bi thương như vậy. Khi bị bắt, ông Saddam có trên người một khẩu súng lục và gần đó hai khẩu súng trường. Thế là người ta đặt câu hỏi “Tại sao Saddam không tự sát”” rồi lắm người bực tức kết luận “Saddam là một thằng hèn”!

Nhưng hãy giả sử trường hợp ngược lại là Saddam tự kết liễu tính mạng của mình. Ở nơi mà người ta chủ trương “mắt đổi mắt” và hiện đang tuyên dương thánh chiến, ta có thể chắc chắn ông sẽ mau chóng được huyền thoại hóa thành một thánh tử đạo, tên tuổi bất tử muôn đời. Nhưng nếu vậy hóa ra ông sẽ có chỗ đứng lịch sử “ngon” hơn những tay đồ tể khác như Hitler, Stalin, Mao, Pol Pot hay sao” Và chẳng phải như vậy là quá bất công với bao nhiêu người đã chết oan dưới tay ông (và khi bài này được viết vẫn bị ông gọi là “bọn trộm cướp”) hay sao”

Cho nên việc Saddam không tự xử mà đầu hàng để chịu cảnh giam cầm nhục nhã có thể chẳng dính líu gì đến chuyện ông can đảm hay hèn nhát; mà chỉ là một hậu quả tất yếu, một chuyện trời xui đất khiến cho hợp với lẽ công bằng của tạo hóa mà thôi.

San José 19 tháng 12, 2003

Đằng Sơn

Đăng bởi: Phật Giáo Việt Nam

Chuyên mục: Học tử vi

Xem thêm Saddam Hussein Không Thoát Luật Bù Trừ!

Một đoạn kết bi thương!

Cuối cùng, lúc 8 giờ 30 tối thứ bảy 13 tháng 12 năm 2003, cuộc săn người được giới truyền thông mệnh danh là “vĩ đại nhất lịch sử” đã chấm dứt. Con mồi sa lưới sau hơn 8 tháng trời lẩn trốn là cựu tổng thống Iraq Saddam Hussein. Người ta bắt được ông ở Adwar, chỉ cách nơi chôn nhau cắt rốn của ông, tức thành phố Tikrit, 15 cây số.

Khắp thế giới trên TV và internet người ta thấy ông Saddam râu tóc rối bù bị bác sĩ vạch miệng xem xét. Trong mùa Giáng Sinh ở nước Mỹ, hình ảnh này bắt buộc người ta liên tưởng ngay tới một ông già homeless đang kéo dài kiếp sống thừa bằng ân huệ của khách thập phương. Chỗ ẩn náu cuối cùng của Saddam là một cái hố cá nhân nhớp nhúa bụi bặm. Người ta kể là ông phải dùng thuốc xịt để diệt chuột và dán trong những ngày trốn ở nơi này. Một nhân viên cao cấp Hoa Kỳ đắc ý tuyên bố “Saddam đã bị bắt như một con chuột”. Câu này có ý miệt thị quá đáng, nhưng diễn tả thật đúng hoàn cảnh khốn nạn của Saddam trong phút sa cơ.

Tại sao con hùm xám Trung Đông Saddam Hussein lại phải lâm vào cảnh bi thương như thế” Có người sẽ nói vì ông quá ác nên đây chỉ là “quả báo nhãn tiền”, nhưng câu trả lời này chưa thỏa đáng. Bởi nếu “quả báo nhãn tiền” là định luật bất di bất dịch thì tại sao hai nhân vật hung ác có tiếng của thế kỷ 20 là Stalin của Liên Xô và Mao Trạch Đông của Hoa Lục lại được chết già yên ổn; và đến khi nhắm mắt vẫn nắm sinh mạng toàn quốc trong tay”

Hay đây là số mạng đã an bài trên lá số tử vi” Để trả lời câu hỏi này ta hãy xem lại lá số của ông Saddam Hussein.

Vinh nhục đều ở năm Mùi!

Mặc dù giờ sinh của Saddam Hussein vẫn còn trong vòng bàn cãi, nhiều tài liệu thân cận ghi nhận rằng ông được sinh ra lúc trời tảng sáng. Trong bài “Saddam Hussein: Tên đồ tể thành Bá Đa” đăng nhiều tháng trước đây người viết đã nhận xét rằng, nếu phải chọn giữa các giờ Dần Mão Thìn thì giờ Mão ứng hợp với cuộc đời Saddam hơn cả. Đồng ý vậy rồi thì từ ngày sinh nhật của Saddam Hussein là 28 tháng 4 dương lịch 1937, đổi sang âm lịch địa phương của tỉnh Tikrit là nơi chôn nhau cắt rốn của ông ta được ngày 18 tháng 3 năm Đinh Sửu, giờ Mão.

Như một số độc giả đã biết, tuổi ấu thơ của Saddam Hussein đầy bất hạnh. Cha ruột chết trước khi ra đời, mẹ tái giá để cậu bé Saddam lại cho ông cậu Khairallah coi sóc, nhưng chẳng được bao lâu Khairallah bị tù vì tội chống chế độ, Saddam phải về ở với mẹ và bị người cha ghẻ có hỗn danh “Thằng nói láo Hassan” đánh đập đêm ngày. Khi Khairallah ra khỏi tù lại mang Saddam về nuôi, cậu mới được cắp sách đến trường lần đầu tiên. Vì mất quá nhiều thời gian, mãi đến năm 1955 Saddam mới xong tiểu học.

Năm 1955 này là một khúc quanh vô cùng quan trọng trong đời Saddam. Sau khi xong tiểu học, cậu thanh niên Saddam được theo gia đình Khairallah “lên tỉnh”, tức là rời Tikrit về Baghdad để học trung học. Ở tuổi 19 đầy nhiệt huyết, lại nhằm thời hỗn mang; có thể nói những điều tai nghe mắt thấy ở thủ phủ Baghdad đã là cái nhân dẫn đến cuộc đời hết sức ly kỳ mà đầy sắt máu của Saddam Hussein.

Năm 1955 tức là năm Ất Mùi âm lịch. Một điểm ly kỳ về cuộc đời của ông Saddam là ba khúc quanh quan trọng nhất trong đời ông sau đó cũng đều xảy ra ở năm Mùi:

Năm Kỷ Mùi 1979 ép đương kim tổng thống Bakr nhường chức cho mình. Chính thức nắm hết quyền uy ở Iraq từ đó.

Năm Tân Mùi 1991 bị quân đội đồng minh do Mỹ lãnh đạo đánh bật ra khỏi Kuwait, phải ký hiệp ước bất bình đẳng để ngưng chiến, nhưng vẫn sống còn và tiếp tục cai trị Iraq.

Năm Quý Mùi 2003 tức năm nay thì bị ép vào tuyệt lộ.

Nhìn lại lá số của ông Saddam quả nhiên ta thấy có sự ứng hợp mạnh mẽ với năm Mùi. Khi xem hạn năm, người viết xét cả tiểu hạn lẫn lưu niên. Tiểu hạn là ta, lưu niên (tức cung lưu Thái Tuế) là hoàn cảnh xung quanh ta. Vì Saddam sinh năm Mùi tiểu hạn năm Mùi tất ở cung Sửu, lưu niên Thái Tuế tất ở cung Mùi. Hai cung này xung chiếu nhau nên cộng hưởng vô cùng mạnh mẽ.

Tiểu hạn ở cung Sửu chính là cung mệnh nguyên thủy ở vị Thái Tuế có Thiên Tướng độc thủ chung với Phá Toái Tấu Thơ, đắc Long Phượng Hổ Cái Thai Cáo; nói chung tốt đẹp nhưng Thiên Tướng vốn có ý nghĩa là quyền uy vay mượn nên bản chất yếu đuối, gặp Phá Toái e không biết lượng sức mà hung hăng quá trớn. Lưu niên ở Mùi thì chính là cung Thân, vị trí mạnh mẽ và hung dữ nhất của lá số với Tử Phá ở vị Tuế Phá cùng cung Kình Hỏa Xương Khúc giáp Tả Hữu hội Hình Riêu Thai Tọa Quang Quý. Có thể thấy rằng trong các năm Mùi Saddam có khuynh hướng xung động, và bối cảnh quanh ông còn xung động ghê gớm hơn nữa. Thảo nào những khúc quanh quan trọng nhất của đời ông đều xảy ở năm Mùi.

Phối hợp với đại hạn thì năm Ất Mùi 1955 đại hạn ở thế hậu Thái Tuế là cảnh cuốn theo chiều gió, nhưng còn trong giai đoạn phát triển nên được mở tầm mắt ở Baghdad là nhờ “quý nhân”, tức ông cậu Khairallah. Năm Kỷ Mùi 1979 đại hạn ở cung Dậu đúng vòng Thái Tuế nên đắc ý cướp được quyền bính. Năm Tân Mùi 1991 đại hạn ở cung Thân vào thế hậu vòng Thái Tuế nên thua cuộc chiến Kuwait và chịu khuất tất dưới tay quân đội đồng minh.

Nhưng năm nay 2003 (Quý Mùi) mới là năm xui xẻo nhất trong các năm Mùi mà ông Saddam đã trải qua; vì đại hạn cũng cư Mùi ở vị trí độc địa nhất là Tuế Phá. Thành thử ông suy xét sai lầm, chọc tức hai con hổ là Mỹ và Anh. Hậu quả khốc hại là ông bị hai con hổ này xúm lại đánh cho xấc bấc xang bang, rồi treo giá 25 triệu Mỹ kim nhất định diệt ông cho bằng được. Vào hạn xung Thái Tuế, tiểu hạn lại lại kém hơn lưu niên mà lưỡng bề thọ siêu cường địch thì làm sao chịu cho nổi; nên ông lâm vào tuyệt lộ là đúng rồi!

Liêm Tham Tỵ Hợi và mối họa đã nằm trong Thiên Phúc!

Theo cách xem tử vi truyền thống, nếu lá số có Liêm Tham cư cùng cung ở Tỵ và Hợi, vào hạn cung này ứng với quan lộc thì dễ mất chức, và nếu hạn xấu lại có thêm lưu hóa Kỵ cùng cung thì khó thoát cảnh ngục tù, bởi vậy mới có câu “Liêm Tham Tỵ Hợi hình ngục nan đào”. Như đã nói, Saddam hiện ở trong đại hạn 63-72 tại cung Mùi, ở thế Tuế Phá cực kỳ bất lợi. Cung quan lộc của đại hạn thì ở Hợi, chính là Liêm Tham. Xét từ lưu niên Thái Tuế thì Hợi cũng là cung quan lộc của năm Quý Mùi. Năm Quý Tham Lang hóa Kỵ; thật là ứng hợp lạ lùng với việc ông mất hết quyền uy rồi chịu cảnh ngục tù.

Nhưng đã phải dùng hai tĩnh từ “dễ” và “khó” là đã nói đến xác xuất, nên không phải ai bị Liêm Tham Tỵ Hợi ứng cũng mất chức, ai bị Liêm Tham lưu Kỵ ứng cũng ngồi tù; mà phải có giọt nước tràn ly. Giọt nước tràn ly trong trường hợp Saddam là gì” Xin thưa chính là sao Thiên Phúc!

Như đã trình bày trong bài “Saddam: Tên đồ tể thành Bá Đa”, Hợi là cung thê nguyên thủy của Saddam. Có Thiên Phúc ở cung Thê Saddam phải nhượng bộ vợ mới đúng số. Đằng này Saddam ngoại tình trắng trợn rồi truất phế vợ ra khỏi chức đệ nhất phu nhân, lại giết anh vợ và sai con trai cả là Uday thủ tiêu hai người con rể mà vợ rất quý yêu. Đại hạn này, và chính xác hơn là năm nay, đại hạn lưu niên trùng phùng, quan lộc chứa Thiên Phúc tức là lúc cái lẽ bù trừ phát động, bắt Saddam phải đền nợ máu vậy.

Tiền vận nghiệt oan, chung thân nhục nhã!

Năm 1959, khi mới 23 tuổi ta, sau khi thất bại trong mưu toan ám sát thủ tướng Qassem ở Baghdad, đồng bọn đều bị bắt nhưng Saddam trốn được sang Syria. Theo một tài liệu tuyên truyền của đảng Baath, khi chạy đến bờ sông Tikrit và biết rằng phải qua sông mới thoát, cậu thanh niên Saddam không phân vân nhảy ngay xuống dòng sông chảy xiết “với lưỡi dao găm cắn chặt giữa hai hàm răng, mắt long lên sáng ngời ánh cương quyết”. Không biết bao nhiêu phần của đoạn này là huyền thoại, nhưng thật là một hình ảnh kiêu hùng!

Hình ảnh kiêu hùng ấy so với cái thảm cảnh ngày 13 tháng 12 năm 2003 thật tương phản làm sao. Sát nơi ông Saddam bị bắt vẫn là dòng sông Tikrit của 45 năm trước, nhưng lần này không có một anh hùng vuột thoát lưới quân thù, ngậm dao bơi sang sông mưu việc “Tây Sơn tái khởi”, chỉ có một ông già mỏi mệt, rũ rượi bơ phờ bị lính Mỹ kéo ra từ một “lỗ nhện” (spider hole”) nhuốc nhơ. Người ta bảo từ miệng lỗ nhện này nhìn sang bên kia dòng Tikrit, Saddam có thể thấy những tòa “lâu đài tổng thống” tráng lệ mà ông đã xây dựng bằng tài sản và nước mắt của lương dân vô tội. Những tòa lâu đài ấy đã được dựng lên sừng sững để biểu tượng quyền uy tuyệt đối của ông. Khi ông bị bắt chúng vẫn đứng sừng sững, như nhìn xuống mỉa mai nhắc nhở một thời oanh liệt không còn, cho lòng kẻ sa cơ thêm chua xót.

Dù thù ghét Saddam, ở một số nước Trung Đông nhiều người vẫn đau đớn khi thấy một lãnh tụ Ả Rập có đoạn kết bi thương như vậy. Khi bị bắt, ông Saddam có trên người một khẩu súng lục và gần đó hai khẩu súng trường. Thế là người ta đặt câu hỏi “Tại sao Saddam không tự sát”” rồi lắm người bực tức kết luận “Saddam là một thằng hèn”!

Nhưng hãy giả sử trường hợp ngược lại là Saddam tự kết liễu tính mạng của mình. Ở nơi mà người ta chủ trương “mắt đổi mắt” và hiện đang tuyên dương thánh chiến, ta có thể chắc chắn ông sẽ mau chóng được huyền thoại hóa thành một thánh tử đạo, tên tuổi bất tử muôn đời. Nhưng nếu vậy hóa ra ông sẽ có chỗ đứng lịch sử “ngon” hơn những tay đồ tể khác như Hitler, Stalin, Mao, Pol Pot hay sao” Và chẳng phải như vậy là quá bất công với bao nhiêu người đã chết oan dưới tay ông (và khi bài này được viết vẫn bị ông gọi là “bọn trộm cướp”) hay sao”

Cho nên việc Saddam không tự xử mà đầu hàng để chịu cảnh giam cầm nhục nhã có thể chẳng dính líu gì đến chuyện ông can đảm hay hèn nhát; mà chỉ là một hậu quả tất yếu, một chuyện trời xui đất khiến cho hợp với lẽ công bằng của tạo hóa mà thôi.

San José 19 tháng 12, 2003

Đằng Sơn

Related Articles

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Back to top button