Nghiên cứu

BÀI KINH DÂNG HOA, VÌ SAO TÔI ĐI TU, KỆ KHUYẾN TU, LỄ BÁI PHỤ MẪU KỆ

Nội dung chính

    DÂNG HOA

    Chúng con xin cúng dường “Phật Bảo”, Bao cành hoa toàn hảo hiến dâng.

    Cầu mong thoát chốn mê trần,

    Bạn đang xem: BÀI KINH DÂNG HOA, VÌ SAO TÔI ĐI TU, KỆ KHUYẾN TU, LỄ BÁI PHỤ MẪU KỆ

    Niết Bàn chóng đến hầu gần Thế Tôn. Hoa này sẽ bất tồn dương cảnh,

    Ủ rũ dần hình ảnh còn chi, Chúng con phải chịu thế ni!

    Xác thân ngũ uẩn chuyển di bất thường! Chúng con xin cúng dường “Pháp Bảo”, Bao cành hoa toàn hảo hiến dâng.

    Cầu mong thoát chốn mê trần,

    Niết Bàn chóng đến hầu gần Thế Tôn. Hoa này sẽ bất tồn dương cảnh,

    Ủ rũ dần hình ảnh còn chi, Chúng con phải chịu thế ni!

    Xác thân ngũ uẩn chuyển di bất thường!

    Chúng con xin cúng dường “Tăng Bảo”, Bao cành hoa toàn hảo hiến dâng.

    Cầu mong thoát chốn mê trần,

    Niết Bàn chóng đến hầu gần Thế Tôn. Hoa này sẽ bất tồn dương cảnh,

    Ủ rũ dần hình ảnh còn chi, Chúng con phải chịu thế ni!

    Xác thân ngũ uẩn chuyển di bất thường! Dâng hoa cúng đến “Phật-đà”,

    Nguyện mau giải thoát sinh già khổ đau. Hoa tươi nhưng sẽ úa sầu,

    Tấm thân tứ đại khỏi sao điêu tàn. Dâng hoa cúng đến “Đạt-ma”,

    Nguyện mau giải thoát sinh già khổ đau. Hoa tươi nhưng sẽ úa sầu,

    Tấm thân tứ đại khỏi sao điêu tàn.

    Dâng hoa cúng đến “Tăng-già”,

    Nguyện mau giải thoát sinh già khổ đau. Hoa tươi nhưng sẽ úa sầu,

    Tấm thân tứ đại khỏi sao điêu tàn. (3 lạy)

    VÌ SAO TÔI ĐI TU?

    Tôi đã thấy biết bao người giàu có, Chưa bao giờ từ bỏ tánh tham lam, Vẫn mải mê tham của cải bạc vàng, Vẫn khao khát chạy dài theo dục lạc. Tôi đã thấy biết bao là vua chúa, Chưa bao giờ an phận với giang san ,

    Dù biên cương giáp bốn biển ngút ngàn, Vẫn muốn nữa, muốn biên thùy rộng mở.

    Người thế gian từ bần dân vua chúa, Đứng trước tử thần, tâm vẫn còn tham,

    Tiếc công danh, tiếc sự nghiệp chưa thành; Nhưng phải bó tay buông xuôi nhắm mắt.

    Quanh người chết, bao người than kẻ khóc; Hỡi người thân sao lại bỏ ra đi?

    Trong áo quan, người nằm đó im lìm, Lửa thiêu đốt xác thân thành tro bụi.

    Đem theo gì trên mình mảnh vải liệm? Còn lại chăng bia mộ khắc đôi hàng, Dù muốn về trở lại cõi trần gian

    Nhưng phải chịu tái sinh theo nghiệp lực. Kẻ còn sống đang tranh giành thừa kế, Người chết rồi chỉ có nghiệp đeo theo, Khi ra đi tay trắng chẳng mang gì,

    Bỏ con cái, bạn đời cùng của cải.

    Bách niên đại thọ bạc tiền nào mua nổi? Biển ngọc rừng vàng sao tránh nổi già nua, Lời Thánh Nhân nhắc nhở LẼ VÔ THƯỜNG, Ngắn ngủi lắm kiếp người nên ghi nhớ.

    Bậc có trí quán tưởng luôn sự chết, Phút lâm chung tâm bình thản an nhiên,

    Kẻ phàm phu không quán tưởng thường xuyên, Nên phút cuối tâm luôn dừng sợ hãi.

    Trí tuệ quý hơn tiền tài của cải,

    Trí tuệ giúp người đạt đạo vô sinh, Kẻ si mê biết bao kiếp đạt thành, Trôi nổi mãi trong luân hồi vô tận.

    Từ bào thai người sinh về kẻ khác, Tiếp tục hành trình đi mãi không thôi, Còn vô minh nghiệp quả trói thân mình, Hết sinh tử tái sinh vòng lẩn quẩn.

    Như kẻ cướp chịu luật đời phân xử,

    Nghiệp Chúng sinh nghiệp nhân quả vô minh, Để đời sau nghiệp cũ bước theo mình,

    Trổ quả dữ người gây nghiệp ác.

    Dục lạc ngũ trần vị ngọt ngon thơm ngát,

    Làm động lòng làm xao xuyến tâm can, Thấy hiểm nguy trong vị ngọt ẩn tàng, Làm tu sĩ tôi sống đời thanh thản.

    Kiếp người mong manh như cành cây đầy trái, Gió rung cành trái xanh chín, rụng rơi,

    Bởi hiểu thế tôi đắp y, cạo tóc;

    Làm Tỳ Khưu vui đạo sống thanh bần.

    KỆ KHUYẾN TU

    Việc trần thế khuyên ai phải gẫm: Danh mà chi, lợi lắm mà chi,

    Bả công danh bọt nước ra gì,

    Mùi phú quý, như vầng mây tan hợp. Sang cho mấy cũng rồi một kiếp, Giàu đến đâu cũng hưởng một đời.

    Lẽ tử-sinh đeo đuổi kiếp người, Thân tứ đại lấy đâu làm chắc, Kìa sinh-tử thấy liền trước mắt,

    Nấm cô phần đa thị thiếu niên nhân. Tấm thân này vốn thật giả thân, Nay còn đó, mai chưa chắc được.

    Phần nỗi bệnh, nỗi già thúc phược, Sống trên đời sống được bao lâu. Mới mày xanh, kế đã bạc đầu.

    Rồi lại đến hoang khâu10 một nấm. Ôi! Tam thốn khí tại thiên năng dụng, Nhất đán vô thường vạn sự hưu.

    Muôn việc đều nương mấy tấc hơi,

    10 Hoang khâu: gò hoang

    Hơi vừa dứt, việc đời cũng dứt.

    Nào sự việc, thân nhân, tài vật, Nhắm mắt rồi lại nắm tay không. Sinh giả không hề tử giả không, Đời vật chất hết mong tồn tại.

    Rồi tử sinh luân hồi mãi mãi, Nổi trôi theo bể khổ trầm luân.

    Ngẫm ngán thay định lý vô thường, Khuyên nhân thế tầm đường giải thoát. Nếu chí nguyện thanh cao mong đạt, Cầu nương theo Giáo Pháp Phật Đà.

    Dốc một lòng tự giác giác tha,

    Hành bát chánh, hướng về đạo quả. Kịp thức tỉnh mê đồ tốc xả,

    Thôi đắm say huyễn hóa hồng trần, Ly não phiền, Phật cảnh cao đăng, Thành chánh quả vô sinh bất diệt.

    LỄ BÁI PHỤ MẪU KỆ

    Kính thưa cha mẹ tường tri, Nghĩ suy con sợ lỗi nghì ơn trên, Từ con hình thể có nên,

    Mẹ cha bảo dưỡng kề bên không rời. Nặng nề cực nhọc lắm ôi!

    Chăm nom con trẻ kể thôi sao cùng, Con xin đảnh lễ cúc cung,

    Nghiêng mình phủ phục mong dung tội rày.

    Khi con la khóc rày tai,

    Từ bi mẹ hát thương thay não nùng, Tân dịch, đại tiểu tiện cùng,

    Các vật uế trược ung dung lau chùi, Giặt rửa cha mẹ vẫn vui,

    Chẳng hề nhờm gớm những mùi thúi tha. Từ bi thay! Lòng mẹ cha,

    Ơn tầy trời đất, khó mà đáp xong, Cầu cho cha mẹ thảy đồng,

    Ðắc thành Phật quả thoát vòng tai ba.

    Đăng bởi: Phật Giáo Việt Nam

    Chuyên mục: Nghiên cứu

    Xem thêm BÀI KINH DÂNG HOA, VÌ SAO TÔI ĐI TU, KỆ KHUYẾN TU, LỄ BÁI PHỤ MẪU KỆ

    Nội dung chính

      DÂNG HOA

      Chúng con xin cúng dường “Phật Bảo”, Bao cành hoa toàn hảo hiến dâng.

      Cầu mong thoát chốn mê trần,

      Niết Bàn chóng đến hầu gần Thế Tôn. Hoa này sẽ bất tồn dương cảnh,

      Ủ rũ dần hình ảnh còn chi, Chúng con phải chịu thế ni!

      Xác thân ngũ uẩn chuyển di bất thường! Chúng con xin cúng dường “Pháp Bảo”, Bao cành hoa toàn hảo hiến dâng.

      Cầu mong thoát chốn mê trần,

      Niết Bàn chóng đến hầu gần Thế Tôn. Hoa này sẽ bất tồn dương cảnh,

      Ủ rũ dần hình ảnh còn chi, Chúng con phải chịu thế ni!

      Xác thân ngũ uẩn chuyển di bất thường!

      Chúng con xin cúng dường “Tăng Bảo”, Bao cành hoa toàn hảo hiến dâng.

      Cầu mong thoát chốn mê trần,

      Niết Bàn chóng đến hầu gần Thế Tôn. Hoa này sẽ bất tồn dương cảnh,

      Ủ rũ dần hình ảnh còn chi, Chúng con phải chịu thế ni!

      Xác thân ngũ uẩn chuyển di bất thường! Dâng hoa cúng đến “Phật-đà”,

      Nguyện mau giải thoát sinh già khổ đau. Hoa tươi nhưng sẽ úa sầu,

      Tấm thân tứ đại khỏi sao điêu tàn. Dâng hoa cúng đến “Đạt-ma”,

      Nguyện mau giải thoát sinh già khổ đau. Hoa tươi nhưng sẽ úa sầu,

      Tấm thân tứ đại khỏi sao điêu tàn.

      Dâng hoa cúng đến “Tăng-già”,

      Nguyện mau giải thoát sinh già khổ đau. Hoa tươi nhưng sẽ úa sầu,

      Tấm thân tứ đại khỏi sao điêu tàn. (3 lạy)

      VÌ SAO TÔI ĐI TU?

      Tôi đã thấy biết bao người giàu có, Chưa bao giờ từ bỏ tánh tham lam, Vẫn mải mê tham của cải bạc vàng, Vẫn khao khát chạy dài theo dục lạc. Tôi đã thấy biết bao là vua chúa, Chưa bao giờ an phận với giang san ,

      Dù biên cương giáp bốn biển ngút ngàn, Vẫn muốn nữa, muốn biên thùy rộng mở.

      Người thế gian từ bần dân vua chúa, Đứng trước tử thần, tâm vẫn còn tham,

      Tiếc công danh, tiếc sự nghiệp chưa thành; Nhưng phải bó tay buông xuôi nhắm mắt.

      Quanh người chết, bao người than kẻ khóc; Hỡi người thân sao lại bỏ ra đi?

      Trong áo quan, người nằm đó im lìm, Lửa thiêu đốt xác thân thành tro bụi.

      Đem theo gì trên mình mảnh vải liệm? Còn lại chăng bia mộ khắc đôi hàng, Dù muốn về trở lại cõi trần gian

      Nhưng phải chịu tái sinh theo nghiệp lực. Kẻ còn sống đang tranh giành thừa kế, Người chết rồi chỉ có nghiệp đeo theo, Khi ra đi tay trắng chẳng mang gì,

      Bỏ con cái, bạn đời cùng của cải.

      Bách niên đại thọ bạc tiền nào mua nổi? Biển ngọc rừng vàng sao tránh nổi già nua, Lời Thánh Nhân nhắc nhở LẼ VÔ THƯỜNG, Ngắn ngủi lắm kiếp người nên ghi nhớ.

      Bậc có trí quán tưởng luôn sự chết, Phút lâm chung tâm bình thản an nhiên,

      Kẻ phàm phu không quán tưởng thường xuyên, Nên phút cuối tâm luôn dừng sợ hãi.

      Trí tuệ quý hơn tiền tài của cải,

      Trí tuệ giúp người đạt đạo vô sinh, Kẻ si mê biết bao kiếp đạt thành, Trôi nổi mãi trong luân hồi vô tận.

      Từ bào thai người sinh về kẻ khác, Tiếp tục hành trình đi mãi không thôi, Còn vô minh nghiệp quả trói thân mình, Hết sinh tử tái sinh vòng lẩn quẩn.

      Như kẻ cướp chịu luật đời phân xử,

      Nghiệp Chúng sinh nghiệp nhân quả vô minh, Để đời sau nghiệp cũ bước theo mình,

      Trổ quả dữ người gây nghiệp ác.

      Dục lạc ngũ trần vị ngọt ngon thơm ngát,

      Làm động lòng làm xao xuyến tâm can, Thấy hiểm nguy trong vị ngọt ẩn tàng, Làm tu sĩ tôi sống đời thanh thản.

      Kiếp người mong manh như cành cây đầy trái, Gió rung cành trái xanh chín, rụng rơi,

      Bởi hiểu thế tôi đắp y, cạo tóc;

      Làm Tỳ Khưu vui đạo sống thanh bần.

      KỆ KHUYẾN TU

      Việc trần thế khuyên ai phải gẫm: Danh mà chi, lợi lắm mà chi,

      Bả công danh bọt nước ra gì,

      Mùi phú quý, như vầng mây tan hợp. Sang cho mấy cũng rồi một kiếp, Giàu đến đâu cũng hưởng một đời.

      Lẽ tử-sinh đeo đuổi kiếp người, Thân tứ đại lấy đâu làm chắc, Kìa sinh-tử thấy liền trước mắt,

      Nấm cô phần đa thị thiếu niên nhân. Tấm thân này vốn thật giả thân, Nay còn đó, mai chưa chắc được.

      Phần nỗi bệnh, nỗi già thúc phược, Sống trên đời sống được bao lâu. Mới mày xanh, kế đã bạc đầu.

      Rồi lại đến hoang khâu10 một nấm. Ôi! Tam thốn khí tại thiên năng dụng, Nhất đán vô thường vạn sự hưu.

      Muôn việc đều nương mấy tấc hơi,

      10 Hoang khâu: gò hoang

      Hơi vừa dứt, việc đời cũng dứt.

      Nào sự việc, thân nhân, tài vật, Nhắm mắt rồi lại nắm tay không. Sinh giả không hề tử giả không, Đời vật chất hết mong tồn tại.

      Rồi tử sinh luân hồi mãi mãi, Nổi trôi theo bể khổ trầm luân.

      Ngẫm ngán thay định lý vô thường, Khuyên nhân thế tầm đường giải thoát. Nếu chí nguyện thanh cao mong đạt, Cầu nương theo Giáo Pháp Phật Đà.

      Dốc một lòng tự giác giác tha,

      Hành bát chánh, hướng về đạo quả. Kịp thức tỉnh mê đồ tốc xả,

      Thôi đắm say huyễn hóa hồng trần, Ly não phiền, Phật cảnh cao đăng, Thành chánh quả vô sinh bất diệt.

      LỄ BÁI PHỤ MẪU KỆ

      Kính thưa cha mẹ tường tri, Nghĩ suy con sợ lỗi nghì ơn trên, Từ con hình thể có nên,

      Mẹ cha bảo dưỡng kề bên không rời. Nặng nề cực nhọc lắm ôi!

      Chăm nom con trẻ kể thôi sao cùng, Con xin đảnh lễ cúc cung,

      Nghiêng mình phủ phục mong dung tội rày.

      Khi con la khóc rày tai,

      Từ bi mẹ hát thương thay não nùng, Tân dịch, đại tiểu tiện cùng,

      Các vật uế trược ung dung lau chùi, Giặt rửa cha mẹ vẫn vui,

      Chẳng hề nhờm gớm những mùi thúi tha. Từ bi thay! Lòng mẹ cha,

      Ơn tầy trời đất, khó mà đáp xong, Cầu cho cha mẹ thảy đồng,

      Ðắc thành Phật quả thoát vòng tai ba.

      Related Articles

      Trả lời

      Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

      Back to top button