Tử vi

Kinh kim cương

 

Kinh kim cương

Bạn đang xem: Kinh kim cương

Kinh kim cương

  Đệ nhất phẩm pháp hội nguyên nhân phân

Như là ta nghe. Nhất thời phật ở bỏ vệ quốc. Chi cây cấp cô độc vườn. Cùng đại bỉ khâu chúng. Ngàn 250 người câu. Ngươi thời đại tôn. Thực lúc. Mặc áo trì bát. Nhập bỏ vệ Đại Thành khất thực. Vu này trong thành. Thứ tự xin đã. Trả tới bản chỗ. Cơm canh cật. Thu y bát. Tẩy chừng đã. Thoa tòa mà ngồi.

Kinh kim cương

  Đệ nhị phẩm hòa hợp hiện tại mở thỉnh phân

Lúc trưởng lão cần bồ đề. Ở đại chúng ở bên trong. Tức theo tòa lên. Thiên vị vai phải. Đầu gối phải chấm đất. Vỗ tay cung kính. Mà bạch phật ngôn. Hiếm có thế tôn. Như lai hòa hợp che chở niệm chư Bồ Tát. Hòa hợp giao dặn bảo chư Bồ Tát. Thế tôn. Thiện nam tử. Hòa hợp nữ nhân. Phát a nậu đa la ba miểu ba tấm lòng bồ tát. Ứng với mây gì ở, mây gì bắt hàng phục kỳ tâm. Phật ngôn. Thiện tai thiện tai. Cần bồ đề. Như ngươi nói. Như lai hòa hợp che chở niệm chư Bồ Tát. Hòa hợp giao dặn bảo chư Bồ Tát. Ngươi nay chăm chú nghe. Chính là ngươi nói. Thiện nam tử. Hòa hợp nữ nhân. Phát a nậu đa la ba miểu ba tấm lòng bồ tát. Ứng với như thế ở, như thế bắt hàng phục kỳ tâm. Riêng chỉ nhưng. Thế tôn. Nguyện vui vẻ dục nghe thấy.

Kinh kim cương

  Đệ tam phẩm đại thừa chính tông phân

Phật cáo cần bồ đề. Chư Bồ Tát ma ha tát. Ứng với như thế bắt hàng phục kỳ tâm. Tất cả mọi thứ chúng sinh linh tinh. Nếu đẻ trứng. Nếu sinh đẻ bằng bào thai. Nếu thấp sinh. Nếu hoá sinh. Nếu có chút mầu. Nhược vô mầu. Nếu có chút nghĩ. Nhược vô nghĩ. Nếu không có có nghĩ. Phi vô nghĩ. Ta giai lệnh nhập hoàn toàn niết bàn mất độ tới. Như thế diệt độ vô lượng vô số khôn cùng chúng sinh. Thật vô chúng sinh được diệt độ người. Dùng cái gì cho nên. Cần bồ đề. Nếu Bồ Tát có ta cùng. Nhân cùng. Mỗi người một vẻ. Thọ người cùng. Cho dù không phải Bồ Tát.

Kinh kim cương đệ tứ phẩm diệu đi vô ở phân

Phục thứ. Cần bồ đề. Bồ Tát vu pháp. Ứng với không chỗ nào ngủ nghỉ vu bố thí. Cái gọi là không được mầu bố thí. Không được âm thanh mùi xúc pháp bố thi. Cần bồ đề! Bồ Tát ứng với như thế bố thí. Không ở với cùng. Dùng cái gì cho nên? Nếu Bồ Tát không được cùng bố thí. Này phúc đức không thể cân nhắc. Cần bồ đề. Vu ý mây gì. Phương đông hư không khả cân nhắc không. Cũng không. Thế tôn. Cần bồ đề. Nam tây bắc phương. Tứ duy cao thấp. Hư không khả cân nhắc không. Cũng không. Thế tôn. Cần bồ đề. Bồ Tát vô ở cùng bố thí. Phúc đức cũng lại như là. Không thể cân nhắc. Cần bồ đề. Bồ Tát nhưng ứng với như dạy ở.

Kinh kim cương thứ năm phẩm như để ý thật gặp phân

Cần bồ đề. Vu ý mây gì. Có thể thân gặp lại như lai không. Cũng không. Thế tôn. Không thể thân tương đắc gặp như lai. Dùng cái gì cho nên. Như lai nói thân cùng. Cho dù không phải thân cùng. Phật cáo cần bồ đề. Phàm tất cả cùng. Đều là vô căn cứ. Nếu gặp chư cùng phi cùng. Tức gặp như lai.

Kinh kim cương đệ lục phẩm chính tín hiếm có phân

Cần bồ đề bạch phật ngôn. Thế tôn. Rất có chúng sinh. Nghe được như thế ngôn thuyết chương cú. Sinh thật tin không. Phật cáo cần bồ đề. Đừng chỉ nói là. Như lai diệt về sau. Về sau năm trăm tuổi. Có trì giới tu phúc người. Ở đây chương cú. Có thể sống tin tưởng. Coi đây là thật. Biết được là người. Không vu một phật hai phật ba bốn năm phật mà loại thiện căn. Đã ở vô lượng ngàn vạn lần phật trồng chư thiện căn. Nghe thấy là chương cú. Thậm chí ý niệm sinh tịnh tin người. Cần bồ đề. Như lai tất biết gặp. Là chư chúng sinh. Được như thế vô lượng phúc đức. Dùng cái gì cho nên. Là chư chúng sinh vô phục ta cùng. Nhân cùng. Mỗi người một vẻ. Thọ người cùng. Vô Pháp Tướng. Cũng không phi Pháp Tướng. Dùng cái gì cho nên. Là chư chúng sinh. Nhược tâm thủ cùng. Tức là trứ chúng ta chúng sinh thọ người. Nếu thủ Pháp Tướng. Tức trứ chúng ta chúng sinh thọ người. Dùng cái gì cho nên. Nếu thủ phi Pháp Tướng, tức trứ chúng ta chúng sinh thọ người. Là cho nên không lẽ bắt chước. Không lẽ thủ phi pháp. Lấy là nghĩa cho nên. Như lai thường nói. Các ngươi sư. Biết cách nói của ta. Như cái bè rõ người. Pháp còn ứng với bỏ. Huống chi phi pháp.

Kinh kim cương đệ thất phẩm vô e rằng nói phân

Cần bồ đề. Vu ý mây gì. Như lai được a nậu đa la ba miểu ba bồ đề a. Như lai có điều cách nói a. Cần bồ đề đạo. Như ta hiểu phật nói nghĩa. Không có định pháp. Danh a nậu đa la ba miểu ba bồ đề. Cũng không có định pháp. Như lai có thể nói. Dùng cái gì cho nên. Như lai nói pháp. Đều không thể thủ. Không thể nói. Phi pháp thà rằng không pháp. Do đó người gì. Hết thảy hiền thánh, giai lấy vô vi pháp mà có khác biệt.

Kinh kim cương đệ bát phẩm theo nếp sinh ra phân

Cần bồ đề. Vu ý mây gì. Nếu kín người ba nghìn đại thế giới thất bảo. Dùng bố thí. Là người đoạt được phúc đức. Thà làm nhiều không. Cần bồ đề đạo. Thật nhiều. Thế tôn. Dùng cái gì cho nên. Là phúc đức cho dù không phải phúc đức tính. Là cho nên như lai nói phúc đức nhiều. Nếu phục có người. Ở đây trải qua ở bên trong chịu trì thậm chí bốn câu kệ các loại. Vì người khác nói. Này phúc thắng cái đó. Dùng cái gì cho nên. Cần bồ đề. Hết thảy chư phật. Cập chư phật a nậu đa la ba miểu ba bồ đề pháp. Giai từ nay về sau trải qua ra. Cần bồ đề. Cái gọi là phật hiệu người. Cho dù không phải phật hiệu.

Kinh kim cương đệ cửu phẩm một cùng vô tướng phân

Cần bồ đề. Vu ý mây gì. Cần đà hoàn có thể chỉ là niệm. Ta phải cần đà hoàn quả không. Cần bồ đề đạo. Cũng không. Thế tôn. Dùng cái gì cho nên. Cần đà hoàn tên là nhập lưu. Mà không chỗ nào nhập. Bất nhập mầu âm thanh mùi xúc pháp. Là danh cần đà hoàn, cần bồ đề. Vu ý mây gì. Tư đà ngậm có thể chỉ là niệm. Ta phải tư đà hàm quả không. Cần bồ đề đạo. Cũng không. Thế tôn. Dùng cái gì cho nên. Tư đà ngậm danh một lui tới. Mà thật vô lui tới. Là danh tư đà ngậm. Cần bồ đề. Vu ý mây gì. A vậy ngậm có thể chỉ là niệm. Ta phải a vậy ngậm quả không. Cần bồ đề đạo. Cũng không. Thế tôn. Dùng cái gì cho nên. A vậy ngậm tên là không đến, mà thật đều bị đến. Là tên cổ a vậy ngậm. Cần bồ đề. Vu ý mây gì. La Hán có thể chỉ là niệm. Ta phải La Hán đạo không. Cần bồ đề đạo. Cũng không. Thế tôn. Dùng cái gì cho nên. Thật không có pháp danh La Hán. Thế tôn. Nếu La Hán chỉ là niệm. Ta phải La Hán đạo. Tức trứ chúng ta chúng sinh thọ người. Thế tôn. Phật nói ta phải vô tránh tam muội. Nhân trung tối là thứ nhất. Là thứ rời tách dục La Hán. Ta không có chỉ là niệm. Ta là ly dục La Hán. Thế tôn. Ta nếu chỉ là niệm. Ta phải La Hán đạo. Thế tôn tắc không nói cần bồ đề. Là vui vẻ Allan thôi được người. Lấy cần bồ đề thật không chỗ nào đi. Mà danh cần bồ đề. Là vui vẻ Allan thôi được.

Kinh kim cương đệ thập phẩm trang nghiêm Niết bàn phân

Phật cáo cần bồ đề. Vu ý mây gì. Như lai tích ở nhưng đèn phật sở. Vu pháp có chỗ lợi không. Cũng không. Thế tôn. Như lai ở nhưng đèn phật sở. Vu pháp thật không đoạt được. Cần bồ đề. Vu ý mây gì. Bồ Tát trang nghiêm phật thổ không. Cũng không. Thế tôn. Dùng cái gì cho nên. Trang nghiêm phật thổ người. Cho dù không phải trang nghiêm. Là danh trang nghiêm. Là cho nên cần bồ đề. Chư Bồ Tát ma ha tát. Ứng với như thế sinh thanh tịnh tâm. Không lẽ ở mầu sinh tâm. Không lẽ ở âm thanh mùi xúc pháp sinh tâm. Ứng với không chỗ nào ở mà sống kỳ tâm. Cần bồ đề. Thí dụ như có người. Thân như tu di sơn vương, vu ý mây gì. Là thân là cùng lắm. Cần bồ đề đạo. Quá nhiều. Thế tôn. Dùng cái gì cho nên. Phật nói phi thân. Là danh lớn thân.

Kinh kim cương đệ thập nhất phẩm vô vi phúc thắng phân

Cần bồ đề. Như hằng giữa sông tất cả cát sổ. Như thế cát các loại sông Hằng. Vu ý mây gì. Là chư hằng hà sa. Thà làm nhiều không. Cần bồ đề đạo. Thật nhiều. Thế tôn. Nhưng chư sông Hằng còn nhiều vô số. Huống chi này cát. Cần bồ đề. Ta hiện thật đạo cáo ngươi. Nếu có chút thiện nam tử. Hòa hợp nữ nhân. Lấy thất bảo tràn đầy ngươi sở hằng hà sa số ba nghìn đại thế giới. Dùng bố thí. Được phúc nhiều không. Cần bồ đề đạo. Thật nhiều. Thế tôn. Phật cáo cần bồ đề. Nếu thiện nam tử. Hòa hợp nữ nhân. Ở đây trải qua ở bên trong. Thậm chí chịu trì bốn câu kệ các loại. Vì người khác nói. Mà đây phúc đức. Thắng trước phúc đức.

Kinh kim cương thứ mười hai phẩm tôn trọng chính giáo phân

Phục thứ. Cần bồ đề. Tùy nói là trải qua. Thậm chí bốn câu kệ các loại. Biết được nơi này. Hết thảy thế gian thiên nhân A tu la. Giai ứng cung nuôi. Như Phật tháp miếu. Huống chi có người. Tẫn có thể chịu trì đọc tụng. Cần bồ đề. Biết được là người. Thành tựu trên nhất thứ nhất hiếm có phương pháp. Nếu là kinh điển chỗ. Tức là có phật. Nếu tôn trọng đệ tử.

Kinh kim cương thứ mười ba phẩm như pháp chịu trì phân

Ngươi lúc. Cần bồ đề bạch phật ngôn. Thế tôn. Đương tên gì kinh này. Chúng ta mây gì phụng trì. Phật cáo cần bồ đề. Là trải qua tên là như king kong nếu cây mít. Lấy là tên. Ngươi đương phụng trì. Do đó người gì. Cần bồ đề. Phật nói Bàn Nhược cây mít. Cho dù không phải Bàn Nhược cây mít. Là danh Bàn Nhược cây mít. Cần bồ đề. Vu ý mây gì. Như lai có điều cách nói không. Cần bồ đề bạch phật ngôn. Thế tôn. Như lai không chỗ nào nói. Cần bồ đề. Vu ý mây gì. Ba nghìn đại thế giới tất cả vi trần. Là vì nhiều không. Cần bồ đề đạo. Thật nhiều. Thế tôn. Cần bồ đề. Chư vi trần. Như lai nói phi vi trần. Là danh vi trần. Như lai nói thế giới. Cho dù không phải thế giới. Là danh thế giới. Cần bồ đề. Vu ý mây gì. Có thể ba mươi hai gặp lại như lai không. Cũng không. Thế tôn. Không thể ba mươi hai tương đắc gặp như lai. Dùng cái gì cho nên. Như lai nói ba mươi hai cùng. Tức là phi cùng. Là danh ba mươi hai cùng. Cần bồ đề. Nếu có chút thiện nam tử. Hòa hợp nữ nhân. Lấy hằng hà sa ngang mệnh bố thí. Nếu phục có người. Ở đây trải qua ở bên trong. Thậm chí chịu trì bốn câu kệ các loại. Vì người khác nói. Này phúc thật nhiều.

Kinh kim cương thứ mười bốn phẩm ly tương mất đi phân

Ngươi lúc cần bồ đề. Nghe nói là trải qua. Sâu hiểu nghĩa thú. Nước mắt khóc thảm. Mà bạch phật ngôn. Hiếm có thế tôn. Phật nói như thế quá sâu kinh điển. Ta theo tích đến đoạt được tuệ nhãn. Chưa từng nghe được như thế tới trải qua. Thế tôn. Nếu phục có người nghe được là trải qua. Tin tưởng thanh tịnh. Thì sống thực tướng. Biết được là người. Thành tựu thứ nhất hi có công đức. Thế tôn. Là thực tướng người. Tức là phi cùng. Là cho nên như lai nói danh thực tướng. Thế tôn. Ta hiện nghe được như thế kinh điển. Tín hiểu chịu trì. Không đủ khó xử. Nếu đương kiếp sau. Về sau năm trăm tuổi. Có chúng sinh. Nghe được là trải qua. Tín hiểu chịu trì. Là người tắc là thứ nhất hiếm có.

Dùng cái gì cho nên. Người này vô ngã tương. Vô nhân tướng. Vô chúng sinh tướng. Vô thọ giả tướng. Do đó người gì. Ta cùng tức là phi cùng. Nhân cùng mỗi người một vẻ thọ người cùng tức là phi cùng. Dùng cái gì cho nên. Ly hết thảy chư cùng. Tắc danh chư phật. Phật cáo cần bồ đề. Như thế như thế. Nếu phục có người. Nghe được là trải qua. Không sợ hãi không bố không sợ. Biết được là người rất là hiếm có. Dùng cái gì cho nên. Cần bồ đề. Như lai nói luồng thứ nhất la mật. Cho dù không phải luồng thứ nhất la mật. Là danh luồng thứ nhất la mật. Cần bồ đề. Nhẫn nhục cây mít. Như lai nói phi nhẫn nhục cây mít. Là danh nhẫn nhục cây mít. Dùng cái gì cho nên. Cần bồ đề! Như ta tích vi ca lợi nhuận vương cát đoạn thân thể. Ta vu ngươi lúc. Vô ngã tương. Vô nhân tướng. Vô chúng sinh tướng. Vô thọ giả tướng. Dùng cái gì cho nên. Ta vu vãng tích kế tiếp chặt chân tay lúc. Nếu có chút ta tướng nhân cùng mỗi người một vẻ thọ người cùng. Ứng với sinh sân hận. Cần bồ đề. Lại niệm quá khứ vu năm trăm thế chỉ nhẫn nhục tiên nhân. Vu ngươi sở thế. Vô ngã tương. Vô nhân tướng. Vô chúng sinh tướng. Vô thọ giả tướng. Là cho nên cần bồ đề. Bồ Tát ứng với ly hết thảy cùng. Phát a nậu đa la ba miểu ba tấm lòng bồ tát. Không lẽ ở mầu sinh tâm. Không lẽ ở âm thanh mùi xúc pháp sinh tâm. Ứng với sinh không chỗ nào ở tâm. Nhược tâm có ở tức là phi ở, là cho nên Phật nói Bồ Tát tâm không lẽ ở mầu bố thí. Cần bồ đề. Bồ Tát vi ích lợi hết thảy chúng sinh. Ứng với như thế bố thí. Như lai nói hết thảy chư cùng. Tức là phi cùng. Còn nói hết thảy chúng sinh. Cho dù không phải chúng sinh. Cần bồ đề. Như lai là thật nói người. Thật nói người. Như nói người. Không lời nói dối người. Không tách rời nói người. Cần bồ đề. Như lai đoạt được pháp. Phương pháp này vô thật vô hư. Cần bồ đề. Nếu Bồ Tát tâm. Ở với pháp mà đi bố thí. Như người nhập ám, thì không chứng kiến, thấy. Nếu Bồ Tát tâm không được pháp mà đi bố thí. Như người có mắt. Nhật quang minh chiếu. Gặp đủ loại mầu. Cần bồ đề. Đương đến từ thế. Nếu có chút thiện nam tử. Hòa hợp nữ nhân. Có thể ở đây trải qua trì đọc tụng. Tức là như lai. Lấy phật trí tuệ. Tất biết là người. Tất thấy là nhân. Đều đắc thành tựu vô lượng khôn cùng công đức.

Kinh kim cương thứ mười lăm phẩm trì trải qua công đức phân

Cần bồ đề. Nếu có chút thiện nam tử. Hòa hợp nữ nhân. Sơ nhật phân. Lấy hằng hà sa ngang bố thí. Trung nhật phân. Phục lấy hằng hà sa ngang bố thí. Từ nay trở đi phân. Cũng lấy hằng hà sa ngang bố thí. Như thế vô lượng trăm triệu tỷ kiếp. Lấy thân bố thí. Nếu phục có người, nghe thấy kinh này điển. Tin tưởng không nghịch. Này phúc thắng cái đó. Huống chi viết chịu trì đọc tụng. Thái độ làm người giải thích. Cần bồ đề. Lấy phải đạo tới. Là trải qua có bất khả tư nghị. Không thể coi số lượng. Khôn cùng công đức. Như lai vi phát đại thừa giả thuyết. Vi phát thượng thừa nhất giả thuyết. Nếu không ai có thể chịu trì đọc tụng. Rộng rãi người ta nói. Như lai tất biết là người. Tất thấy là nhân. Đều đắc thành lại không thể số lượng. Không thể coi. Không có một bên. Bất khả tư nghị công đức. Như thế đám người. Tức là hà nhận như lai a nậu đa la ba miểu ba bồ đề. Dùng cái gì cho nên. Cần bồ đề. Nếu vui vẻ tiểu pháp người. Trứ ta thấy nhân gặp chúng sinh gặp thọ người gặp. Tắc ở đây trải qua. Không thể nghe chịu đọc tụng. Thái độ làm người giải thích. Cần bồ đề. Khắp nơi nơi chốn. Nếu có chút kinh này. Hết thảy thế gian thiên nhân A tu la. Sở ứng cung cấp nuôi dưỡng. Biết được nơi này. Tức là là tháp. Giai ứng với cung kính. Chỉ lễ quay chung quanh. Lấy chư hoa hương mà tán kỳ chỗ.

Kinh kim cương thứ mười sáu phẩm có thể tịnh nghiệp chướng phân

Phục thứ. Cần bồ đề. Nếu thiện nam tử. Hòa hợp nữ nhân. Chịu trì đọc tụng kinh này. Nếu vì nhân hèn hạ. Là người tổ tiên nghiệp. Ứng với đọa ác đạo. Lấy kiếp nhân hèn hạ cho nên. Tổ tiên nghiệp tức là tiêu diệt. Nên được a nậu đa la ba miểu ba bồ đề. Cần bồ đề. Ta niệm quá khứ vô lượng a tăng chi kiếp. Vu nhưng đèn phật tiền. Được giá trị 8 trăm bốn ngàn vạn triệu vậy do hắn chư phật. Tất giai cung cấp nuôi dưỡng thừa sự. Vô không quá người. Nếu phục có người. Ở phía sau cuối thời. Có thể chịu trì đọc tụng kinh này. Đoạt được công đức. Ta sở cung cấp nuôi dưỡng chư phật công đức. Phần trăm không kịp một. Triệu tỷ phân thậm chí có nghĩa tỉ như không thể bằng. Cần bồ đề. Nếu thiện nam tử. Hòa hợp nữ nhân. Ở phía sau cuối thời. Hữu thụ trì đọc tụng kinh này. Đoạt được công đức. Ta nếu đủ người nói. Chắc có nhân nghe thấy. Tâm tắc cuồng loạn. Hồ nghi không tin. Cần bồ đề. Biết được là kinh nghĩa bất khả tư nghị. Quả báo cũng bất khả tư nghị.

Kinh kim cương thứ mười bảy phẩm đến tột cùng vô ngã phân

Ngươi lúc cần bồ đề bạch phật ngôn. Thế tôn. Thiện nam tử. Hòa hợp nữ nhân. Phát a nậu đa la ba miểu ba tấm lòng bồ tát. Mây gì ứng với ở? Mây gì bắt hàng phục kỳ tâm? Phật cáo cần bồ đề. Thiện nam tử. Hòa hợp nữ nhân. Phát a nậu đa la ba miểu ba tấm lòng bồ tát người. Đương sinh như thế tâm. Ta ứng với diệt độ hết thảy chúng sinh. Diệt độ hết thảy chúng sinh đã. Mà không có một đám sinh thật diệt độ người. Dùng cái gì cho nên. Cần bồ đề. Nếu Bồ Tát có ta tướng nhân cùng mỗi người một vẻ thọ người cùng, tắc phi Bồ Tát. Do đó người gì. Cần bồ đề. Thật không có pháp phát a nậu đa la ba miểu ba tấm lòng bồ tát người. Cần bồ đề. Vu ý mây gì. Như lai vu nhưng đèn phật sở. Có pháp được a nậu đa la ba miểu ba bồ đề không. Cũng không. Thế tôn. Như ta hiểu phật nói nghĩa. Phật vu nhưng đèn phật sở. Không có pháp được a nậu đa la ba miểu ba bồ đề. Phật ngôn. Như thế như thế. Cần bồ đề. Thật không có pháp như lai được a nậu đa la ba miểu ba bồ đề. Cần bồ đề. Nếu có chút pháp như lai được a nậu đa la ba miểu ba bồ đề người. Nhưng đèn phật tắc không cùng ta thụ nhớ. Ngươi vu kiếp sau. Nên được chỉ phật. Hào thích ca mâu ni. Lấy thật không có pháp được a nậu đa la ba miểu ba bồ đề. Là tất nhiên đèn phật cùng ta thụ nhớ. Chỉ là đạo. Ngươi vu kiếp sau. Nên được chỉ phật. Hào thích ca mâu ni. Dùng cái gì cho nên. Như lai người. Tức chư pháp như nghĩa. Nếu có người nói. Như lai được a nậu đa la ba miểu ba bồ đề. Cần bồ đề. Thật không có pháp. Phật được a nậu đa la ba miểu ba bồ đề. Cần bồ đề. Như lai đoạt được a nậu đa la ba miểu ba bồ đề. Vì thế ở bên trong vô thật vô hư. Là cho nên như lai nói hết thảy pháp đều là phật hiệu. Cần bồ đề. Lời nói hết thảy pháp giả. Cho dù không phải hết thảy pháp. Là tên cổ hết thảy pháp. Cần bồ đề. Thí như nhân thân lớn lên. Cần bồ đề đạo. Thế tôn. Như lai tiếng người chiều cao lớn. Tức là phi lớn thân. Là danh lớn thân. Cần bồ đề. Bồ Tát cũng như là. Nếu chỉ là đạo. Ta làm diệt độ vô lượng chúng sinh. Tức Bất Danh Bồ Tát. Dùng cái gì cho nên. Cần bồ đề. Thật không có pháp danh vi Bồ Tát. Là cho nên Phật nói. Hết thảy pháp vô ngã không người vô chúng sinh vô thọ người. Cần bồ đề. Nếu Bồ Tát chỉ là đạo. Ta làm trang nghiêm phật thổ. Là Bất Danh Bồ Tát. Dùng cái gì cho nên. Như lai nói trang nghiêm phật thổ người. Cho dù không phải trang nghiêm. Là danh trang nghiêm. Cần bồ đề. Nếu Bồ Tát hiểu rõ vô ngã pháp giả. Như lai nói danh thật sự là Bồ Tát.

Kinh kim cương thứ mười tám phẩm nhất thể cùng xem phân

Cần bồ đề. Vu ý mây gì. Như lai có mắt thường không. Như thế. Thế tôn. Như lai có mắt thường. Cần bồ đề. Vu ý mây gì. Như lai có ngày mắt không. Như thế. Thế tôn. Như lai có ngày mắt. Cần bồ đề. Vu ý mây gì. Như lai có tuệ nhãn không. Như thế. Thế tôn. Như lai có tuệ nhãn. Cần bồ đề. Vu ý mây gì. Như lai có pháp nhãn không. Như thế. Thế tôn. Như lai có pháp nhãn. Cần bồ đề. Vu ý mây gì. Như lai có phật nhãn không. Như thế. Thế tôn. Như lai có phật nhãn. Cần bồ đề. Vu ý mây gì. Như hằng giữa sông tất cả cát. Phật nói là cát không. Như thế. Thế tôn. Như lai nói là cát. Cần bồ đề. Vu ý mây gì. Như một sông Hằng ở bên trong tất cả cát. Giống như là cát các loại sông Hằng. Là chư sông Hằng tất cả cát sổ phật thế giới, như thế thà làm nhiều không. Thật nhiều. Thế tôn. Phật cáo cần bồ đề. Ngươi sở quốc thổ ở bên trong. Tất cả chúng sinh, chắc chắn loại tâm. Như lai tất biết. Dùng cái gì cho nên. Như lai nói chư tâm đều là phi tâm. Là tên là tâm. Do đó người gì. Cần bồ đề. Quá khứ tâm không thể được. Hiện tại tâm không thể được. Tương lai tâm không thể được.

Kinh kim cương thứ mười chín phẩm pháp giới thông hoá phân

Cần bồ đề. Vu ý mây gì. Nếu có chút kín người ba nghìn đại thế giới thất bảo. Dùng bố thí. Là người lấy là bởi vì duyến. Được phúc nhiều không. Như thế. Thế tôn. Người này lấy là bởi vì duyến. Được phúc thật nhiều. Cần bồ đề. Nếu phúc đức có thật. Như lai không nói được phúc đức nhiều. Lấy phúc đức vô cớ. Như lai nói được phúc đức nhiều.

Kinh kim cương thứ hai mươi phẩm ly mầu ly tương phân

Cần bồ đề. Vu ý mây gì. Phật có thể vốn có đầy đủ mầu thân gặp không. Cũng không. Thế tôn. Như lai không nên lấy vốn có đầy đủ mầu thân gặp. Dùng cái gì cho nên. Như lai nói. Vốn có đầy đủ mầu thân. Cho dù không phải vốn có đầy đủ mầu thân. Là danh vốn có đầy đủ mầu thân. Cần bồ đề. Vu ý mây gì. Như lai có thể vốn có đầy đủ chư gặp lại không. Cũng không. Thế tôn. Như lai không nên lấy vốn có đầy đủ chư gặp lại. Dùng cái gì cho nên. Như lai nói chư cùng vốn có đầy đủ. Cho dù không phải vốn có đầy đủ. Là danh chư cùng vốn có đầy đủ.

Kinh kim cương thứ hai mươi mốt phẩm phi nói nói phân

Cần bồ đề. Ngươi chớ vị như lai chỉ là niệm. Ta làm có điều cách nói. Đừng chỉ là niệm. Dùng cái gì cho nên. Nếu nhân ngôn như lai có điều cách nói. Tức là báng phật. Không thể hiểu ta nói cho nên. Cần bồ đề. Cách nói người. Không thể nói gì nữa. Là danh cách nói. Ngươi lúc tuệ mệnh cần bồ đề bạch phật ngôn. Thế tôn. Rất có chúng sinh. Ở tại vị kiếp sau. Nghe nói là pháp. Sinh tin tưởng không. Phật ngôn. Cần bồ đề. Cái đó phi chúng sinh. Phi không chúng sinh. Dùng cái gì cho nên. Cần bồ đề. Chúng sinh chúng sinh người. Như lai nói phi chúng sinh. Là danh chúng sinh.

Kinh kim cương thứ 22 phẩm không cách nào có thể đạt được

Cần bồ đề bạch phật ngôn. Thế tôn. Phật được a nậu đa la ba miểu ba bồ đề. Vi không đoạt được a. Phật ngôn. Như thế. Như thế. Cần bồ đề. Ta vu a nậu đa la ba miểu ba bồ đề. Thậm chí không có ít pháp nên. Là danh a nậu đa la ba miểu ba bồ đề.

Kinh kim cương thứ hai mươi ba phẩm tịnh tâm làm việc thiện phân

Phục thứ. Cần bồ đề. Là pháp ngang hàng. Không có cao thấp. Là danh a nậu đa la ba miểu ba bồ đề. Lấy vô ngã không người vô chúng sinh vô thọ người. Tu hết thảy hòa hợp pháp. Tức được a nậu đa la ba miểu ba bồ đề. Cần bồ đề. Lời nói hòa hợp pháp giả. Như lai nói cho dù không phải hòa hợp pháp. Là danh hòa hợp pháp.

Kinh kim cương thứ hai mươi bốn phẩm phúc trí vô cùng phân

Cần bồ đề. Nếu ba nghìn đại thế giới ở bên trong. Tất cả chư tu di sơn vương. Như thế các loại thất bảo tụ. Có người trì dùng vải thi. Nếu nhân mà đến đây Bàn Nhược cây mít trải qua. Thậm chí bốn câu kệ các loại. Chịu trì đọc tụng. Vì người khác nói. Vu trước phúc đức. Phần trăm không kịp một. Trăm triệu tỷ phân. Thậm chí có nghĩa tỉ như không thể bằng.

Kinh kim cương thứ hai mươi lăm phẩm hóa không chỗ nào hoá phân

Cần bồ đề. Vu ý mây gì. Các ngươi chớ vị như lai chỉ là niệm. Ta làm độ chúng sinh. Cần bồ đề. Đừng chỉ là niệm. Dùng cái gì cho nên. Thật không có chúng sinh như lai độ người. Nếu có chút chúng sinh như lai độ người. Như lai tức có ta nhân chúng sinh thọ người. Cần bồ đề. Như lai nói có ta người. Cho dù không phải có ta. Mà phàm phu người cho là có ta. Cần bồ đề. Phàm phu người. Như lai nói cho dù không phải phàm phu. Là danh phàm phu.

Kinh kim cương thứ 26 phẩm pháp thân phi tương phân

Cần bồ đề. Vu ý mây gì. Có thể ba mươi hai tương quan như lai không. Cần bồ đề đạo. Như thế như thế lấy ba mươi hai tương quan như lai. Phật ngôn. Cần bồ đề. Nếu lấy ba mươi hai tương quan như lai người. Quay bánh xe thánh vương tức là như lai. Cần bồ đề bạch phật ngôn. Thế tôn. Như ta hiểu phật nói nghĩa. Không nên lấy ba mươi hai tương quan như lai. Ngươi lúc. Thế tôn mà nói kệ đạo. Nếu lấy mầu gặp ta. Lấy âm thanh cầu ta. Là người đi tà đạo. Không thể gặp như lai.

Kinh kim cương thứ hai mươi bảy phẩm vô đoạn vô diệt phân

Cần bồ đề. Ngươi nếu chỉ là niệm. Như lai không lấy vốn có đầy đủ cùng cho nên. Được a nậu đa la ba miểu ba bồ đề. Cần bồ đề. Đừng chỉ là niệm. Như lai không lấy vốn có đầy đủ cùng cho nên. Được a nậu đa la ba miểu ba bồ đề. Cần bồ đề. Ngươi nếu chỉ là niệm. Phát a nậu đa la ba miểu ba tấm lòng bồ tát người. Nói chư pháp đoạn diệt. Đừng chỉ là niệm. Dùng cái gì cho nên. Phát a nậu đa la ba miểu ba tấm lòng bồ tát người. Vu pháp không nói đoạn diệt cùng.

Kinh kim cương thứ 28 phẩm không thể không tham phân

Cần bồ đề. Nếu Bồ Tát lấy tràn đầy hằng hà sa các loại thế giới thất bảo. Trì dùng vải thi. Nếu phục có người biết hết thảy pháp vô ngã. Được thành vu nhẫn. Đây Bồ Tát thắng trước Bồ Tát đoạt được công đức. Dùng cái gì cho nên. Cần bồ đề. Lấy chư Bồ Tát không thể phúc đức cho nên. Cần bồ đề bạch phật ngôn. Thế tôn. Mây gì Bồ Tát không thể phúc đức. Cần bồ đề. Bồ Tát sở tác phúc đức. Không lẽ tham trứ. Là cho nên nói không thể phúc đức.

Kinh kim cương thứ hai mươi chín phẩm uy nghi tịch tịnh phân

Cần bồ đề. Nếu có người nói. Như lai nếu đến nếu đi. Nếu tọa nếu nằm. Là người khó hiểu ta nói nghĩa. Dùng cái gì cho nên. Như lai người. Không đến từ đâu. Cũng không đi nơi nào. Tên cổ như lai.

Kinh kim cương thứ ba mươi phẩm hợp lại để ý tương phân

Cần bồ đề. Nếu thiện nam tử. Hòa hợp nữ nhân. Lấy ba nghìn đại thế giới nát thành bụi bặm. Vu ý mây gì. Là vi trần chúng thà làm nhiều không. Thật nhiều. Thế tôn. Dùng cái gì cho nên. Nếu là vi trần chúng thật có người. Phật tức không nói là vi trần chúng. Do đó người gì. Phật nói. Vi trần chúng. Cho dù không phải vi trần chúng. Là danh vi trần chúng. Thế tôn. Như lai nói ba nghìn đại thế giới. Cho dù không phải thế giới. Là danh thế giới. Dùng cái gì cho nên. Nếu thế giới thật có. Tức là hợp lại cùng. Như lai nói. Hợp lại cùng. Cho dù không phải hợp lại cùng. Là danh hợp lại cùng. Cần bồ đề. Hợp lại cùng người. Tức là không thể nói. Phàm là phu người tham trứ chuyện lạ.

Kinh kim cương thứ ba mươi mốt phẩm tri kiến không xa lạ

Cần bồ đề. Nếu nhân ngôn. Phật nói ta thấy nhân gặp chúng sinh gặp thọ người gặp. Cần bồ đề. Vu ý mây gì. Là người hiểu ta nói nghĩa không. Cũng không. Thế tôn. Là người khó hiểu như lai nói nghĩa. Dùng cái gì cho nên. Thế tôn nói. Ta thấy nhân gặp chúng sinh gặp thọ người gặp, cho dù không phải ta thấy nhân gặp chúng sinh gặp thọ người gặp, là danh ta thấy nhân gặp chúng sinh gặp thọ người gặp. Cần bồ đề. Phát a nậu đa la ba miểu ba tấm lòng bồ tát người. Vu hết thảy pháp. Ứng với như thế biết. Như thế gặp. Như thế tín hiểu. Không sinh Pháp Tướng. Cần bồ đề. Lời nói Pháp Tướng người. Như lai nói cho dù không phải Pháp Tướng. Là danh Pháp Tướng.

Kinh kim cương thứ ba mươi hai phẩm ứng với hóa phi thực phân

Cần bồ đề. Nếu có chút nhân lấy tràn đầy vô lượng a tăng chi thế giới thất bảo trì dùng vải thi. Nếu có chút thiện nam tử. Hòa hợp nữ nhân phát tấm lòng bồ tát người. Trì ở đây trải qua. Thậm chí bốn câu kệ các loại. Chịu trì đọc tụng. Thái độ làm người diễn thuyết. Này phúc thắng cái đó. Mây như thế nào nhân diễn thuyết. Không lấy vu cùng. Như như bất động. Dùng cái gì cho nên. Hết thảy hữu vi pháp. Như ảo ảnh trong mơ. Như lộ diệc như điện. Ứng tác như thế xem. Phật nói là trải qua đã. Trưởng lão cần bồ đề. Cập chư sư. Tì khưu ni. Ưu bà nhét. Ưu bà di. Hết thảy thế gian thiên nhân A tu la. Nghe thấy phật nói. Tất cả đều vui vẻ. Tín chịu thừa hành.

 

—-《 kinh kim cương toàn văn 》 chấm dứt, 《 kinh kim cương nguyên văn 》

(Biên dịch tự động từ trang ziweicn.com)

Đăng bởi: Phật Giáo Việt Nam

Chuyên mục: Học tử vi

Xem thêm Kinh kim cương

 

Kinh kim cương

Kinh kim cương

  Đệ nhất phẩm pháp hội nguyên nhân phân

Như là ta nghe. Nhất thời phật ở bỏ vệ quốc. Chi cây cấp cô độc vườn. Cùng đại bỉ khâu chúng. Ngàn 250 người câu. Ngươi thời đại tôn. Thực lúc. Mặc áo trì bát. Nhập bỏ vệ Đại Thành khất thực. Vu này trong thành. Thứ tự xin đã. Trả tới bản chỗ. Cơm canh cật. Thu y bát. Tẩy chừng đã. Thoa tòa mà ngồi.

Kinh kim cương

  Đệ nhị phẩm hòa hợp hiện tại mở thỉnh phân

Lúc trưởng lão cần bồ đề. Ở đại chúng ở bên trong. Tức theo tòa lên. Thiên vị vai phải. Đầu gối phải chấm đất. Vỗ tay cung kính. Mà bạch phật ngôn. Hiếm có thế tôn. Như lai hòa hợp che chở niệm chư Bồ Tát. Hòa hợp giao dặn bảo chư Bồ Tát. Thế tôn. Thiện nam tử. Hòa hợp nữ nhân. Phát a nậu đa la ba miểu ba tấm lòng bồ tát. Ứng với mây gì ở, mây gì bắt hàng phục kỳ tâm. Phật ngôn. Thiện tai thiện tai. Cần bồ đề. Như ngươi nói. Như lai hòa hợp che chở niệm chư Bồ Tát. Hòa hợp giao dặn bảo chư Bồ Tát. Ngươi nay chăm chú nghe. Chính là ngươi nói. Thiện nam tử. Hòa hợp nữ nhân. Phát a nậu đa la ba miểu ba tấm lòng bồ tát. Ứng với như thế ở, như thế bắt hàng phục kỳ tâm. Riêng chỉ nhưng. Thế tôn. Nguyện vui vẻ dục nghe thấy.

Kinh kim cương

  Đệ tam phẩm đại thừa chính tông phân

Phật cáo cần bồ đề. Chư Bồ Tát ma ha tát. Ứng với như thế bắt hàng phục kỳ tâm. Tất cả mọi thứ chúng sinh linh tinh. Nếu đẻ trứng. Nếu sinh đẻ bằng bào thai. Nếu thấp sinh. Nếu hoá sinh. Nếu có chút mầu. Nhược vô mầu. Nếu có chút nghĩ. Nhược vô nghĩ. Nếu không có có nghĩ. Phi vô nghĩ. Ta giai lệnh nhập hoàn toàn niết bàn mất độ tới. Như thế diệt độ vô lượng vô số khôn cùng chúng sinh. Thật vô chúng sinh được diệt độ người. Dùng cái gì cho nên. Cần bồ đề. Nếu Bồ Tát có ta cùng. Nhân cùng. Mỗi người một vẻ. Thọ người cùng. Cho dù không phải Bồ Tát.

Kinh kim cương đệ tứ phẩm diệu đi vô ở phân

Phục thứ. Cần bồ đề. Bồ Tát vu pháp. Ứng với không chỗ nào ngủ nghỉ vu bố thí. Cái gọi là không được mầu bố thí. Không được âm thanh mùi xúc pháp bố thi. Cần bồ đề! Bồ Tát ứng với như thế bố thí. Không ở với cùng. Dùng cái gì cho nên? Nếu Bồ Tát không được cùng bố thí. Này phúc đức không thể cân nhắc. Cần bồ đề. Vu ý mây gì. Phương đông hư không khả cân nhắc không. Cũng không. Thế tôn. Cần bồ đề. Nam tây bắc phương. Tứ duy cao thấp. Hư không khả cân nhắc không. Cũng không. Thế tôn. Cần bồ đề. Bồ Tát vô ở cùng bố thí. Phúc đức cũng lại như là. Không thể cân nhắc. Cần bồ đề. Bồ Tát nhưng ứng với như dạy ở.

Kinh kim cương thứ năm phẩm như để ý thật gặp phân

Cần bồ đề. Vu ý mây gì. Có thể thân gặp lại như lai không. Cũng không. Thế tôn. Không thể thân tương đắc gặp như lai. Dùng cái gì cho nên. Như lai nói thân cùng. Cho dù không phải thân cùng. Phật cáo cần bồ đề. Phàm tất cả cùng. Đều là vô căn cứ. Nếu gặp chư cùng phi cùng. Tức gặp như lai.

Kinh kim cương đệ lục phẩm chính tín hiếm có phân

Cần bồ đề bạch phật ngôn. Thế tôn. Rất có chúng sinh. Nghe được như thế ngôn thuyết chương cú. Sinh thật tin không. Phật cáo cần bồ đề. Đừng chỉ nói là. Như lai diệt về sau. Về sau năm trăm tuổi. Có trì giới tu phúc người. Ở đây chương cú. Có thể sống tin tưởng. Coi đây là thật. Biết được là người. Không vu một phật hai phật ba bốn năm phật mà loại thiện căn. Đã ở vô lượng ngàn vạn lần phật trồng chư thiện căn. Nghe thấy là chương cú. Thậm chí ý niệm sinh tịnh tin người. Cần bồ đề. Như lai tất biết gặp. Là chư chúng sinh. Được như thế vô lượng phúc đức. Dùng cái gì cho nên. Là chư chúng sinh vô phục ta cùng. Nhân cùng. Mỗi người một vẻ. Thọ người cùng. Vô Pháp Tướng. Cũng không phi Pháp Tướng. Dùng cái gì cho nên. Là chư chúng sinh. Nhược tâm thủ cùng. Tức là trứ chúng ta chúng sinh thọ người. Nếu thủ Pháp Tướng. Tức trứ chúng ta chúng sinh thọ người. Dùng cái gì cho nên. Nếu thủ phi Pháp Tướng, tức trứ chúng ta chúng sinh thọ người. Là cho nên không lẽ bắt chước. Không lẽ thủ phi pháp. Lấy là nghĩa cho nên. Như lai thường nói. Các ngươi sư. Biết cách nói của ta. Như cái bè rõ người. Pháp còn ứng với bỏ. Huống chi phi pháp.

Kinh kim cương đệ thất phẩm vô e rằng nói phân

Cần bồ đề. Vu ý mây gì. Như lai được a nậu đa la ba miểu ba bồ đề a. Như lai có điều cách nói a. Cần bồ đề đạo. Như ta hiểu phật nói nghĩa. Không có định pháp. Danh a nậu đa la ba miểu ba bồ đề. Cũng không có định pháp. Như lai có thể nói. Dùng cái gì cho nên. Như lai nói pháp. Đều không thể thủ. Không thể nói. Phi pháp thà rằng không pháp. Do đó người gì. Hết thảy hiền thánh, giai lấy vô vi pháp mà có khác biệt.

Kinh kim cương đệ bát phẩm theo nếp sinh ra phân

Cần bồ đề. Vu ý mây gì. Nếu kín người ba nghìn đại thế giới thất bảo. Dùng bố thí. Là người đoạt được phúc đức. Thà làm nhiều không. Cần bồ đề đạo. Thật nhiều. Thế tôn. Dùng cái gì cho nên. Là phúc đức cho dù không phải phúc đức tính. Là cho nên như lai nói phúc đức nhiều. Nếu phục có người. Ở đây trải qua ở bên trong chịu trì thậm chí bốn câu kệ các loại. Vì người khác nói. Này phúc thắng cái đó. Dùng cái gì cho nên. Cần bồ đề. Hết thảy chư phật. Cập chư phật a nậu đa la ba miểu ba bồ đề pháp. Giai từ nay về sau trải qua ra. Cần bồ đề. Cái gọi là phật hiệu người. Cho dù không phải phật hiệu.

Kinh kim cương đệ cửu phẩm một cùng vô tướng phân

Cần bồ đề. Vu ý mây gì. Cần đà hoàn có thể chỉ là niệm. Ta phải cần đà hoàn quả không. Cần bồ đề đạo. Cũng không. Thế tôn. Dùng cái gì cho nên. Cần đà hoàn tên là nhập lưu. Mà không chỗ nào nhập. Bất nhập mầu âm thanh mùi xúc pháp. Là danh cần đà hoàn, cần bồ đề. Vu ý mây gì. Tư đà ngậm có thể chỉ là niệm. Ta phải tư đà hàm quả không. Cần bồ đề đạo. Cũng không. Thế tôn. Dùng cái gì cho nên. Tư đà ngậm danh một lui tới. Mà thật vô lui tới. Là danh tư đà ngậm. Cần bồ đề. Vu ý mây gì. A vậy ngậm có thể chỉ là niệm. Ta phải a vậy ngậm quả không. Cần bồ đề đạo. Cũng không. Thế tôn. Dùng cái gì cho nên. A vậy ngậm tên là không đến, mà thật đều bị đến. Là tên cổ a vậy ngậm. Cần bồ đề. Vu ý mây gì. La Hán có thể chỉ là niệm. Ta phải La Hán đạo không. Cần bồ đề đạo. Cũng không. Thế tôn. Dùng cái gì cho nên. Thật không có pháp danh La Hán. Thế tôn. Nếu La Hán chỉ là niệm. Ta phải La Hán đạo. Tức trứ chúng ta chúng sinh thọ người. Thế tôn. Phật nói ta phải vô tránh tam muội. Nhân trung tối là thứ nhất. Là thứ rời tách dục La Hán. Ta không có chỉ là niệm. Ta là ly dục La Hán. Thế tôn. Ta nếu chỉ là niệm. Ta phải La Hán đạo. Thế tôn tắc không nói cần bồ đề. Là vui vẻ Allan thôi được người. Lấy cần bồ đề thật không chỗ nào đi. Mà danh cần bồ đề. Là vui vẻ Allan thôi được.

Kinh kim cương đệ thập phẩm trang nghiêm Niết bàn phân

Phật cáo cần bồ đề. Vu ý mây gì. Như lai tích ở nhưng đèn phật sở. Vu pháp có chỗ lợi không. Cũng không. Thế tôn. Như lai ở nhưng đèn phật sở. Vu pháp thật không đoạt được. Cần bồ đề. Vu ý mây gì. Bồ Tát trang nghiêm phật thổ không. Cũng không. Thế tôn. Dùng cái gì cho nên. Trang nghiêm phật thổ người. Cho dù không phải trang nghiêm. Là danh trang nghiêm. Là cho nên cần bồ đề. Chư Bồ Tát ma ha tát. Ứng với như thế sinh thanh tịnh tâm. Không lẽ ở mầu sinh tâm. Không lẽ ở âm thanh mùi xúc pháp sinh tâm. Ứng với không chỗ nào ở mà sống kỳ tâm. Cần bồ đề. Thí dụ như có người. Thân như tu di sơn vương, vu ý mây gì. Là thân là cùng lắm. Cần bồ đề đạo. Quá nhiều. Thế tôn. Dùng cái gì cho nên. Phật nói phi thân. Là danh lớn thân.

Kinh kim cương đệ thập nhất phẩm vô vi phúc thắng phân

Cần bồ đề. Như hằng giữa sông tất cả cát sổ. Như thế cát các loại sông Hằng. Vu ý mây gì. Là chư hằng hà sa. Thà làm nhiều không. Cần bồ đề đạo. Thật nhiều. Thế tôn. Nhưng chư sông Hằng còn nhiều vô số. Huống chi này cát. Cần bồ đề. Ta hiện thật đạo cáo ngươi. Nếu có chút thiện nam tử. Hòa hợp nữ nhân. Lấy thất bảo tràn đầy ngươi sở hằng hà sa số ba nghìn đại thế giới. Dùng bố thí. Được phúc nhiều không. Cần bồ đề đạo. Thật nhiều. Thế tôn. Phật cáo cần bồ đề. Nếu thiện nam tử. Hòa hợp nữ nhân. Ở đây trải qua ở bên trong. Thậm chí chịu trì bốn câu kệ các loại. Vì người khác nói. Mà đây phúc đức. Thắng trước phúc đức.

Kinh kim cương thứ mười hai phẩm tôn trọng chính giáo phân

Phục thứ. Cần bồ đề. Tùy nói là trải qua. Thậm chí bốn câu kệ các loại. Biết được nơi này. Hết thảy thế gian thiên nhân A tu la. Giai ứng cung nuôi. Như Phật tháp miếu. Huống chi có người. Tẫn có thể chịu trì đọc tụng. Cần bồ đề. Biết được là người. Thành tựu trên nhất thứ nhất hiếm có phương pháp. Nếu là kinh điển chỗ. Tức là có phật. Nếu tôn trọng đệ tử.

Kinh kim cương thứ mười ba phẩm như pháp chịu trì phân

Ngươi lúc. Cần bồ đề bạch phật ngôn. Thế tôn. Đương tên gì kinh này. Chúng ta mây gì phụng trì. Phật cáo cần bồ đề. Là trải qua tên là như king kong nếu cây mít. Lấy là tên. Ngươi đương phụng trì. Do đó người gì. Cần bồ đề. Phật nói Bàn Nhược cây mít. Cho dù không phải Bàn Nhược cây mít. Là danh Bàn Nhược cây mít. Cần bồ đề. Vu ý mây gì. Như lai có điều cách nói không. Cần bồ đề bạch phật ngôn. Thế tôn. Như lai không chỗ nào nói. Cần bồ đề. Vu ý mây gì. Ba nghìn đại thế giới tất cả vi trần. Là vì nhiều không. Cần bồ đề đạo. Thật nhiều. Thế tôn. Cần bồ đề. Chư vi trần. Như lai nói phi vi trần. Là danh vi trần. Như lai nói thế giới. Cho dù không phải thế giới. Là danh thế giới. Cần bồ đề. Vu ý mây gì. Có thể ba mươi hai gặp lại như lai không. Cũng không. Thế tôn. Không thể ba mươi hai tương đắc gặp như lai. Dùng cái gì cho nên. Như lai nói ba mươi hai cùng. Tức là phi cùng. Là danh ba mươi hai cùng. Cần bồ đề. Nếu có chút thiện nam tử. Hòa hợp nữ nhân. Lấy hằng hà sa ngang mệnh bố thí. Nếu phục có người. Ở đây trải qua ở bên trong. Thậm chí chịu trì bốn câu kệ các loại. Vì người khác nói. Này phúc thật nhiều.

Kinh kim cương thứ mười bốn phẩm ly tương mất đi phân

Ngươi lúc cần bồ đề. Nghe nói là trải qua. Sâu hiểu nghĩa thú. Nước mắt khóc thảm. Mà bạch phật ngôn. Hiếm có thế tôn. Phật nói như thế quá sâu kinh điển. Ta theo tích đến đoạt được tuệ nhãn. Chưa từng nghe được như thế tới trải qua. Thế tôn. Nếu phục có người nghe được là trải qua. Tin tưởng thanh tịnh. Thì sống thực tướng. Biết được là người. Thành tựu thứ nhất hi có công đức. Thế tôn. Là thực tướng người. Tức là phi cùng. Là cho nên như lai nói danh thực tướng. Thế tôn. Ta hiện nghe được như thế kinh điển. Tín hiểu chịu trì. Không đủ khó xử. Nếu đương kiếp sau. Về sau năm trăm tuổi. Có chúng sinh. Nghe được là trải qua. Tín hiểu chịu trì. Là người tắc là thứ nhất hiếm có.

Dùng cái gì cho nên. Người này vô ngã tương. Vô nhân tướng. Vô chúng sinh tướng. Vô thọ giả tướng. Do đó người gì. Ta cùng tức là phi cùng. Nhân cùng mỗi người một vẻ thọ người cùng tức là phi cùng. Dùng cái gì cho nên. Ly hết thảy chư cùng. Tắc danh chư phật. Phật cáo cần bồ đề. Như thế như thế. Nếu phục có người. Nghe được là trải qua. Không sợ hãi không bố không sợ. Biết được là người rất là hiếm có. Dùng cái gì cho nên. Cần bồ đề. Như lai nói luồng thứ nhất la mật. Cho dù không phải luồng thứ nhất la mật. Là danh luồng thứ nhất la mật. Cần bồ đề. Nhẫn nhục cây mít. Như lai nói phi nhẫn nhục cây mít. Là danh nhẫn nhục cây mít. Dùng cái gì cho nên. Cần bồ đề! Như ta tích vi ca lợi nhuận vương cát đoạn thân thể. Ta vu ngươi lúc. Vô ngã tương. Vô nhân tướng. Vô chúng sinh tướng. Vô thọ giả tướng. Dùng cái gì cho nên. Ta vu vãng tích kế tiếp chặt chân tay lúc. Nếu có chút ta tướng nhân cùng mỗi người một vẻ thọ người cùng. Ứng với sinh sân hận. Cần bồ đề. Lại niệm quá khứ vu năm trăm thế chỉ nhẫn nhục tiên nhân. Vu ngươi sở thế. Vô ngã tương. Vô nhân tướng. Vô chúng sinh tướng. Vô thọ giả tướng. Là cho nên cần bồ đề. Bồ Tát ứng với ly hết thảy cùng. Phát a nậu đa la ba miểu ba tấm lòng bồ tát. Không lẽ ở mầu sinh tâm. Không lẽ ở âm thanh mùi xúc pháp sinh tâm. Ứng với sinh không chỗ nào ở tâm. Nhược tâm có ở tức là phi ở, là cho nên Phật nói Bồ Tát tâm không lẽ ở mầu bố thí. Cần bồ đề. Bồ Tát vi ích lợi hết thảy chúng sinh. Ứng với như thế bố thí. Như lai nói hết thảy chư cùng. Tức là phi cùng. Còn nói hết thảy chúng sinh. Cho dù không phải chúng sinh. Cần bồ đề. Như lai là thật nói người. Thật nói người. Như nói người. Không lời nói dối người. Không tách rời nói người. Cần bồ đề. Như lai đoạt được pháp. Phương pháp này vô thật vô hư. Cần bồ đề. Nếu Bồ Tát tâm. Ở với pháp mà đi bố thí. Như người nhập ám, thì không chứng kiến, thấy. Nếu Bồ Tát tâm không được pháp mà đi bố thí. Như người có mắt. Nhật quang minh chiếu. Gặp đủ loại mầu. Cần bồ đề. Đương đến từ thế. Nếu có chút thiện nam tử. Hòa hợp nữ nhân. Có thể ở đây trải qua trì đọc tụng. Tức là như lai. Lấy phật trí tuệ. Tất biết là người. Tất thấy là nhân. Đều đắc thành tựu vô lượng khôn cùng công đức.

Kinh kim cương thứ mười lăm phẩm trì trải qua công đức phân

Cần bồ đề. Nếu có chút thiện nam tử. Hòa hợp nữ nhân. Sơ nhật phân. Lấy hằng hà sa ngang bố thí. Trung nhật phân. Phục lấy hằng hà sa ngang bố thí. Từ nay trở đi phân. Cũng lấy hằng hà sa ngang bố thí. Như thế vô lượng trăm triệu tỷ kiếp. Lấy thân bố thí. Nếu phục có người, nghe thấy kinh này điển. Tin tưởng không nghịch. Này phúc thắng cái đó. Huống chi viết chịu trì đọc tụng. Thái độ làm người giải thích. Cần bồ đề. Lấy phải đạo tới. Là trải qua có bất khả tư nghị. Không thể coi số lượng. Khôn cùng công đức. Như lai vi phát đại thừa giả thuyết. Vi phát thượng thừa nhất giả thuyết. Nếu không ai có thể chịu trì đọc tụng. Rộng rãi người ta nói. Như lai tất biết là người. Tất thấy là nhân. Đều đắc thành lại không thể số lượng. Không thể coi. Không có một bên. Bất khả tư nghị công đức. Như thế đám người. Tức là hà nhận như lai a nậu đa la ba miểu ba bồ đề. Dùng cái gì cho nên. Cần bồ đề. Nếu vui vẻ tiểu pháp người. Trứ ta thấy nhân gặp chúng sinh gặp thọ người gặp. Tắc ở đây trải qua. Không thể nghe chịu đọc tụng. Thái độ làm người giải thích. Cần bồ đề. Khắp nơi nơi chốn. Nếu có chút kinh này. Hết thảy thế gian thiên nhân A tu la. Sở ứng cung cấp nuôi dưỡng. Biết được nơi này. Tức là là tháp. Giai ứng với cung kính. Chỉ lễ quay chung quanh. Lấy chư hoa hương mà tán kỳ chỗ.

Kinh kim cương thứ mười sáu phẩm có thể tịnh nghiệp chướng phân

Phục thứ. Cần bồ đề. Nếu thiện nam tử. Hòa hợp nữ nhân. Chịu trì đọc tụng kinh này. Nếu vì nhân hèn hạ. Là người tổ tiên nghiệp. Ứng với đọa ác đạo. Lấy kiếp nhân hèn hạ cho nên. Tổ tiên nghiệp tức là tiêu diệt. Nên được a nậu đa la ba miểu ba bồ đề. Cần bồ đề. Ta niệm quá khứ vô lượng a tăng chi kiếp. Vu nhưng đèn phật tiền. Được giá trị 8 trăm bốn ngàn vạn triệu vậy do hắn chư phật. Tất giai cung cấp nuôi dưỡng thừa sự. Vô không quá người. Nếu phục có người. Ở phía sau cuối thời. Có thể chịu trì đọc tụng kinh này. Đoạt được công đức. Ta sở cung cấp nuôi dưỡng chư phật công đức. Phần trăm không kịp một. Triệu tỷ phân thậm chí có nghĩa tỉ như không thể bằng. Cần bồ đề. Nếu thiện nam tử. Hòa hợp nữ nhân. Ở phía sau cuối thời. Hữu thụ trì đọc tụng kinh này. Đoạt được công đức. Ta nếu đủ người nói. Chắc có nhân nghe thấy. Tâm tắc cuồng loạn. Hồ nghi không tin. Cần bồ đề. Biết được là kinh nghĩa bất khả tư nghị. Quả báo cũng bất khả tư nghị.

Kinh kim cương thứ mười bảy phẩm đến tột cùng vô ngã phân

Ngươi lúc cần bồ đề bạch phật ngôn. Thế tôn. Thiện nam tử. Hòa hợp nữ nhân. Phát a nậu đa la ba miểu ba tấm lòng bồ tát. Mây gì ứng với ở? Mây gì bắt hàng phục kỳ tâm? Phật cáo cần bồ đề. Thiện nam tử. Hòa hợp nữ nhân. Phát a nậu đa la ba miểu ba tấm lòng bồ tát người. Đương sinh như thế tâm. Ta ứng với diệt độ hết thảy chúng sinh. Diệt độ hết thảy chúng sinh đã. Mà không có một đám sinh thật diệt độ người. Dùng cái gì cho nên. Cần bồ đề. Nếu Bồ Tát có ta tướng nhân cùng mỗi người một vẻ thọ người cùng, tắc phi Bồ Tát. Do đó người gì. Cần bồ đề. Thật không có pháp phát a nậu đa la ba miểu ba tấm lòng bồ tát người. Cần bồ đề. Vu ý mây gì. Như lai vu nhưng đèn phật sở. Có pháp được a nậu đa la ba miểu ba bồ đề không. Cũng không. Thế tôn. Như ta hiểu phật nói nghĩa. Phật vu nhưng đèn phật sở. Không có pháp được a nậu đa la ba miểu ba bồ đề. Phật ngôn. Như thế như thế. Cần bồ đề. Thật không có pháp như lai được a nậu đa la ba miểu ba bồ đề. Cần bồ đề. Nếu có chút pháp như lai được a nậu đa la ba miểu ba bồ đề người. Nhưng đèn phật tắc không cùng ta thụ nhớ. Ngươi vu kiếp sau. Nên được chỉ phật. Hào thích ca mâu ni. Lấy thật không có pháp được a nậu đa la ba miểu ba bồ đề. Là tất nhiên đèn phật cùng ta thụ nhớ. Chỉ là đạo. Ngươi vu kiếp sau. Nên được chỉ phật. Hào thích ca mâu ni. Dùng cái gì cho nên. Như lai người. Tức chư pháp như nghĩa. Nếu có người nói. Như lai được a nậu đa la ba miểu ba bồ đề. Cần bồ đề. Thật không có pháp. Phật được a nậu đa la ba miểu ba bồ đề. Cần bồ đề. Như lai đoạt được a nậu đa la ba miểu ba bồ đề. Vì thế ở bên trong vô thật vô hư. Là cho nên như lai nói hết thảy pháp đều là phật hiệu. Cần bồ đề. Lời nói hết thảy pháp giả. Cho dù không phải hết thảy pháp. Là tên cổ hết thảy pháp. Cần bồ đề. Thí như nhân thân lớn lên. Cần bồ đề đạo. Thế tôn. Như lai tiếng người chiều cao lớn. Tức là phi lớn thân. Là danh lớn thân. Cần bồ đề. Bồ Tát cũng như là. Nếu chỉ là đạo. Ta làm diệt độ vô lượng chúng sinh. Tức Bất Danh Bồ Tát. Dùng cái gì cho nên. Cần bồ đề. Thật không có pháp danh vi Bồ Tát. Là cho nên Phật nói. Hết thảy pháp vô ngã không người vô chúng sinh vô thọ người. Cần bồ đề. Nếu Bồ Tát chỉ là đạo. Ta làm trang nghiêm phật thổ. Là Bất Danh Bồ Tát. Dùng cái gì cho nên. Như lai nói trang nghiêm phật thổ người. Cho dù không phải trang nghiêm. Là danh trang nghiêm. Cần bồ đề. Nếu Bồ Tát hiểu rõ vô ngã pháp giả. Như lai nói danh thật sự là Bồ Tát.

Kinh kim cương thứ mười tám phẩm nhất thể cùng xem phân

Cần bồ đề. Vu ý mây gì. Như lai có mắt thường không. Như thế. Thế tôn. Như lai có mắt thường. Cần bồ đề. Vu ý mây gì. Như lai có ngày mắt không. Như thế. Thế tôn. Như lai có ngày mắt. Cần bồ đề. Vu ý mây gì. Như lai có tuệ nhãn không. Như thế. Thế tôn. Như lai có tuệ nhãn. Cần bồ đề. Vu ý mây gì. Như lai có pháp nhãn không. Như thế. Thế tôn. Như lai có pháp nhãn. Cần bồ đề. Vu ý mây gì. Như lai có phật nhãn không. Như thế. Thế tôn. Như lai có phật nhãn. Cần bồ đề. Vu ý mây gì. Như hằng giữa sông tất cả cát. Phật nói là cát không. Như thế. Thế tôn. Như lai nói là cát. Cần bồ đề. Vu ý mây gì. Như một sông Hằng ở bên trong tất cả cát. Giống như là cát các loại sông Hằng. Là chư sông Hằng tất cả cát sổ phật thế giới, như thế thà làm nhiều không. Thật nhiều. Thế tôn. Phật cáo cần bồ đề. Ngươi sở quốc thổ ở bên trong. Tất cả chúng sinh, chắc chắn loại tâm. Như lai tất biết. Dùng cái gì cho nên. Như lai nói chư tâm đều là phi tâm. Là tên là tâm. Do đó người gì. Cần bồ đề. Quá khứ tâm không thể được. Hiện tại tâm không thể được. Tương lai tâm không thể được.

Kinh kim cương thứ mười chín phẩm pháp giới thông hoá phân

Cần bồ đề. Vu ý mây gì. Nếu có chút kín người ba nghìn đại thế giới thất bảo. Dùng bố thí. Là người lấy là bởi vì duyến. Được phúc nhiều không. Như thế. Thế tôn. Người này lấy là bởi vì duyến. Được phúc thật nhiều. Cần bồ đề. Nếu phúc đức có thật. Như lai không nói được phúc đức nhiều. Lấy phúc đức vô cớ. Như lai nói được phúc đức nhiều.

Kinh kim cương thứ hai mươi phẩm ly mầu ly tương phân

Cần bồ đề. Vu ý mây gì. Phật có thể vốn có đầy đủ mầu thân gặp không. Cũng không. Thế tôn. Như lai không nên lấy vốn có đầy đủ mầu thân gặp. Dùng cái gì cho nên. Như lai nói. Vốn có đầy đủ mầu thân. Cho dù không phải vốn có đầy đủ mầu thân. Là danh vốn có đầy đủ mầu thân. Cần bồ đề. Vu ý mây gì. Như lai có thể vốn có đầy đủ chư gặp lại không. Cũng không. Thế tôn. Như lai không nên lấy vốn có đầy đủ chư gặp lại. Dùng cái gì cho nên. Như lai nói chư cùng vốn có đầy đủ. Cho dù không phải vốn có đầy đủ. Là danh chư cùng vốn có đầy đủ.

Kinh kim cương thứ hai mươi mốt phẩm phi nói nói phân

Cần bồ đề. Ngươi chớ vị như lai chỉ là niệm. Ta làm có điều cách nói. Đừng chỉ là niệm. Dùng cái gì cho nên. Nếu nhân ngôn như lai có điều cách nói. Tức là báng phật. Không thể hiểu ta nói cho nên. Cần bồ đề. Cách nói người. Không thể nói gì nữa. Là danh cách nói. Ngươi lúc tuệ mệnh cần bồ đề bạch phật ngôn. Thế tôn. Rất có chúng sinh. Ở tại vị kiếp sau. Nghe nói là pháp. Sinh tin tưởng không. Phật ngôn. Cần bồ đề. Cái đó phi chúng sinh. Phi không chúng sinh. Dùng cái gì cho nên. Cần bồ đề. Chúng sinh chúng sinh người. Như lai nói phi chúng sinh. Là danh chúng sinh.

Kinh kim cương thứ 22 phẩm không cách nào có thể đạt được

Cần bồ đề bạch phật ngôn. Thế tôn. Phật được a nậu đa la ba miểu ba bồ đề. Vi không đoạt được a. Phật ngôn. Như thế. Như thế. Cần bồ đề. Ta vu a nậu đa la ba miểu ba bồ đề. Thậm chí không có ít pháp nên. Là danh a nậu đa la ba miểu ba bồ đề.

Kinh kim cương thứ hai mươi ba phẩm tịnh tâm làm việc thiện phân

Phục thứ. Cần bồ đề. Là pháp ngang hàng. Không có cao thấp. Là danh a nậu đa la ba miểu ba bồ đề. Lấy vô ngã không người vô chúng sinh vô thọ người. Tu hết thảy hòa hợp pháp. Tức được a nậu đa la ba miểu ba bồ đề. Cần bồ đề. Lời nói hòa hợp pháp giả. Như lai nói cho dù không phải hòa hợp pháp. Là danh hòa hợp pháp.

Kinh kim cương thứ hai mươi bốn phẩm phúc trí vô cùng phân

Cần bồ đề. Nếu ba nghìn đại thế giới ở bên trong. Tất cả chư tu di sơn vương. Như thế các loại thất bảo tụ. Có người trì dùng vải thi. Nếu nhân mà đến đây Bàn Nhược cây mít trải qua. Thậm chí bốn câu kệ các loại. Chịu trì đọc tụng. Vì người khác nói. Vu trước phúc đức. Phần trăm không kịp một. Trăm triệu tỷ phân. Thậm chí có nghĩa tỉ như không thể bằng.

Kinh kim cương thứ hai mươi lăm phẩm hóa không chỗ nào hoá phân

Cần bồ đề. Vu ý mây gì. Các ngươi chớ vị như lai chỉ là niệm. Ta làm độ chúng sinh. Cần bồ đề. Đừng chỉ là niệm. Dùng cái gì cho nên. Thật không có chúng sinh như lai độ người. Nếu có chút chúng sinh như lai độ người. Như lai tức có ta nhân chúng sinh thọ người. Cần bồ đề. Như lai nói có ta người. Cho dù không phải có ta. Mà phàm phu người cho là có ta. Cần bồ đề. Phàm phu người. Như lai nói cho dù không phải phàm phu. Là danh phàm phu.

Kinh kim cương thứ 26 phẩm pháp thân phi tương phân

Cần bồ đề. Vu ý mây gì. Có thể ba mươi hai tương quan như lai không. Cần bồ đề đạo. Như thế như thế lấy ba mươi hai tương quan như lai. Phật ngôn. Cần bồ đề. Nếu lấy ba mươi hai tương quan như lai người. Quay bánh xe thánh vương tức là như lai. Cần bồ đề bạch phật ngôn. Thế tôn. Như ta hiểu phật nói nghĩa. Không nên lấy ba mươi hai tương quan như lai. Ngươi lúc. Thế tôn mà nói kệ đạo. Nếu lấy mầu gặp ta. Lấy âm thanh cầu ta. Là người đi tà đạo. Không thể gặp như lai.

Kinh kim cương thứ hai mươi bảy phẩm vô đoạn vô diệt phân

Cần bồ đề. Ngươi nếu chỉ là niệm. Như lai không lấy vốn có đầy đủ cùng cho nên. Được a nậu đa la ba miểu ba bồ đề. Cần bồ đề. Đừng chỉ là niệm. Như lai không lấy vốn có đầy đủ cùng cho nên. Được a nậu đa la ba miểu ba bồ đề. Cần bồ đề. Ngươi nếu chỉ là niệm. Phát a nậu đa la ba miểu ba tấm lòng bồ tát người. Nói chư pháp đoạn diệt. Đừng chỉ là niệm. Dùng cái gì cho nên. Phát a nậu đa la ba miểu ba tấm lòng bồ tát người. Vu pháp không nói đoạn diệt cùng.

Kinh kim cương thứ 28 phẩm không thể không tham phân

Cần bồ đề. Nếu Bồ Tát lấy tràn đầy hằng hà sa các loại thế giới thất bảo. Trì dùng vải thi. Nếu phục có người biết hết thảy pháp vô ngã. Được thành vu nhẫn. Đây Bồ Tát thắng trước Bồ Tát đoạt được công đức. Dùng cái gì cho nên. Cần bồ đề. Lấy chư Bồ Tát không thể phúc đức cho nên. Cần bồ đề bạch phật ngôn. Thế tôn. Mây gì Bồ Tát không thể phúc đức. Cần bồ đề. Bồ Tát sở tác phúc đức. Không lẽ tham trứ. Là cho nên nói không thể phúc đức.

Kinh kim cương thứ hai mươi chín phẩm uy nghi tịch tịnh phân

Cần bồ đề. Nếu có người nói. Như lai nếu đến nếu đi. Nếu tọa nếu nằm. Là người khó hiểu ta nói nghĩa. Dùng cái gì cho nên. Như lai người. Không đến từ đâu. Cũng không đi nơi nào. Tên cổ như lai.

Kinh kim cương thứ ba mươi phẩm hợp lại để ý tương phân

Cần bồ đề. Nếu thiện nam tử. Hòa hợp nữ nhân. Lấy ba nghìn đại thế giới nát thành bụi bặm. Vu ý mây gì. Là vi trần chúng thà làm nhiều không. Thật nhiều. Thế tôn. Dùng cái gì cho nên. Nếu là vi trần chúng thật có người. Phật tức không nói là vi trần chúng. Do đó người gì. Phật nói. Vi trần chúng. Cho dù không phải vi trần chúng. Là danh vi trần chúng. Thế tôn. Như lai nói ba nghìn đại thế giới. Cho dù không phải thế giới. Là danh thế giới. Dùng cái gì cho nên. Nếu thế giới thật có. Tức là hợp lại cùng. Như lai nói. Hợp lại cùng. Cho dù không phải hợp lại cùng. Là danh hợp lại cùng. Cần bồ đề. Hợp lại cùng người. Tức là không thể nói. Phàm là phu người tham trứ chuyện lạ.

Kinh kim cương thứ ba mươi mốt phẩm tri kiến không xa lạ

Cần bồ đề. Nếu nhân ngôn. Phật nói ta thấy nhân gặp chúng sinh gặp thọ người gặp. Cần bồ đề. Vu ý mây gì. Là người hiểu ta nói nghĩa không. Cũng không. Thế tôn. Là người khó hiểu như lai nói nghĩa. Dùng cái gì cho nên. Thế tôn nói. Ta thấy nhân gặp chúng sinh gặp thọ người gặp, cho dù không phải ta thấy nhân gặp chúng sinh gặp thọ người gặp, là danh ta thấy nhân gặp chúng sinh gặp thọ người gặp. Cần bồ đề. Phát a nậu đa la ba miểu ba tấm lòng bồ tát người. Vu hết thảy pháp. Ứng với như thế biết. Như thế gặp. Như thế tín hiểu. Không sinh Pháp Tướng. Cần bồ đề. Lời nói Pháp Tướng người. Như lai nói cho dù không phải Pháp Tướng. Là danh Pháp Tướng.

Kinh kim cương thứ ba mươi hai phẩm ứng với hóa phi thực phân

Cần bồ đề. Nếu có chút nhân lấy tràn đầy vô lượng a tăng chi thế giới thất bảo trì dùng vải thi. Nếu có chút thiện nam tử. Hòa hợp nữ nhân phát tấm lòng bồ tát người. Trì ở đây trải qua. Thậm chí bốn câu kệ các loại. Chịu trì đọc tụng. Thái độ làm người diễn thuyết. Này phúc thắng cái đó. Mây như thế nào nhân diễn thuyết. Không lấy vu cùng. Như như bất động. Dùng cái gì cho nên. Hết thảy hữu vi pháp. Như ảo ảnh trong mơ. Như lộ diệc như điện. Ứng tác như thế xem. Phật nói là trải qua đã. Trưởng lão cần bồ đề. Cập chư sư. Tì khưu ni. Ưu bà nhét. Ưu bà di. Hết thảy thế gian thiên nhân A tu la. Nghe thấy phật nói. Tất cả đều vui vẻ. Tín chịu thừa hành.

 

—-《 kinh kim cương toàn văn 》 chấm dứt, 《 kinh kim cương nguyên văn 》

(Biên dịch tự động từ trang ziweicn.com)

Related Articles

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Back to top button